Edit by AShu ^_^.
_____________
Bạc Nhất Cận uống thuốc, theo lý thuyết chắc chắn là muốn ngủ, nhưng hắn không những không có buồn ngủ, ngược lại nháy đôi mắt sáng ngời, càng ngày càng thanh tỉnh.
Tiểu cô nương ở cách hắn không xa, hai người tuy rằng không có nói chuyện, nhưng cái cảm giác này, lại xưa nay chưa từng có.
Ngược lại Tô Đường, đang chơi di động, hơn nữa mấy ngày nay không hề có ngủ được giấc nào an ổn, không bao lâu liền bắt đầu mệt moi.
Nàng hiện tại ngồi trên sô pha, kỳ thật cũng không lớn, một người trên sô pha, nằm xuống thì không thành vấn đề, liền dựa vào sô pha, nho nhỏ nhắm mắt trong chốc lát, kết quả khi nhắm mắt lại, khi tỉnh lại, người cư nhiên ở trên giường.
Trong cuộc đời của Bạc Nhất Cận, cha không thương mẹ không yêu, người duy nhất đối với hắn còn tính không tồi là Bạc lão gia tử, kỳ thật cũng không thực sự là thương hắn, giống như là một loại trách nhiệm với hắn, cho nên khi hắn ấu trĩ dùng cớ bị bệnh này để tiểu cô nương lưu lại, trong lòng cũng không có nắm chắc lắm.
Rốt cuộc, nàng không có nghĩa vụ phải đối tốt với hắn.
Nhưng nàng lại mua thuốc, thậm chí còn bồi ở bên người hắn.
Ý cười trên mặt Bạc Nhất Cận càng sâu, trong phòng thực an tĩnh, ngoại trừ tiếng thở của hai người, cũng không hề có thanh âm khác.
"An An?"
Hắn nhỏ giọng kêu, kết quả đối phương cũng không có trả lời, vì thế, hắn đứng dậy, nhìn thấy một màn như vậy.
Tiểu cô nương ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuu-mang-tat-ca-nam-chu-deu-hac-hoa/4516703/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.