Edit by AShu ^_^.
______________
Ngụy Khuyết nhìn Tô Đường mặc áo khoác của mình, đang phân vân không biết ăn món gì, sau đó lại nghĩ nàng kiều khí như vậy, hiếm khi có cái gì có thể vào miệng nàng, liền nhanh chóng cầm lấy chén, tự mình đút nàng.
Ăn thì ít mặc đồ thì mỏng tăng, trách không được thân thể yếu ớt như vậy, nếu hắn không nhìn chằm chằm nàng thì làm sao bây giờ.
Ngụy · lão mụ tử · Khuyết thấy nàng chậm chạp không chịu há mồm, mày đều nhăn lại, cuối cùng hắn thả ra sát chiêu, "Không ăn, bắt đầu từ hôm nay ngươi cũng đừng hòng ra khỏi cửa lớn của Hầu phủ."
Tô Đường trừng lớn đôi mắt, không dám tin tưởng, "Ngươi đây là cầm tù một cách phi pháp!"
Ngụy Khuyết cười, hắn vốn lớn lên tinh xảo yêu nghiệt, nụ cười này phảng phất băng tuyết tan rã, như một quý công tử nhẹ nhàng, ôn nhuận phong nhã, nhưng chỉ có bên người bên cạnh biết, Ung Xương hầu ngày thường rất ít cười, nếu là ngày nào đó ngài cười, tuyệt đối có người muốn chết rồi.
"Đây chính là lần đầu tiên ta đút người ăn cơm."
Chính là lúc trước tiểu chú lùn, hắn cũng không hề đút qua, rốt cuộc lúc đó hắn cảm thấy, một đại nam nhân, tuy rằng lớn lên lùn, nhưng nếu ăn cơm mà cần phải đút, vậy cũng không phải vấn đề kiều khí nữa.
Nói thật ra, thủ pháp của Ngụy Khuyết thực mới lạ, lại cũng nhìn ra được hắn cẩn thận, thậm chí sợ nàng nóng, còn thổi thổi cháo trong muỗng.
"Bổn hầu lần đầu tiên đút, phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuu-mang-tat-ca-nam-chu-deu-hac-hoa/4516611/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.