"Vạn nhất Tần Kiêu tương đối thanh thuần thì sao."
Editor: Thập Bát Sơn Yêu
————
Mặc dù Tô Đường đã tỉnh, nhưng dù sao tinh thần của cô vẫn đang thiếu hụt, không bao lâu lại bắt đầu buồn ngủ.
Tần Kiêu tùy ý cô lăn lộn, nửa câu oán hận cũng không có, cuối cùng thấy cô mệt mỏi ngáp, liền thật cẩn thận nói: "Tô tỷ tỷ, hay là ăn một chút gì đó rồi hãy đi ngủ."
Bụng Tô Đường đúng là có chút đói, nghe vậy gật đầu: "Được nha."
Tần Kiêu: "Chị mới vừa tỉnh, em đi làm chút cháo mang đến đây. Đúng rồi, cháo sẽ thanh đạm một chút, chị vừa mới tỉnh lại, không nên ăn đồ quá dầu mỡ."
Tô Đường đã lâu chưa thấy qua bộ dáng này của hắn. Thật cẩn thận, lại mang theo vài phần lấy lòng, nghĩ đến bản thân lúc trước không chút nào lưu tình mạt sát 'hắn', không khỏi mềm lòng.
"Đều được."
Uống cháo xong, Tần Kiêu vẫn không chịu đi, chỉ là sau khi Tô Đường nằm xuống, nháy mắt, nắm góc áo mình khiếp đảm nói: "Tô tỷ tỷ, em có thể ngủ trên sô pha bên này không? Chị yên tâm, em sẽ không gây ồn ào."
Tốt xấu gì cũng là ân nhân của quân Liên Bang, bây giờ Tô Đường được hưởng thụ đãi ngộ cao cấp, trong phòng bệnh có TV, cũng có sô pha, nhưng sô pha kia rất nhỏ. Lấy vóc người cao lớn như Tần Kiêu mà nằm xuống, xem chừng chân cũng không thể bỏ xuống được, nhiều lắm cũng chỉ có thể ngồi đi vào giấc ngủ.
Tần Kiêu sợ là đã lâu chưa được nghỉ ngơi tốt, khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuu-mang-tat-ca-nam-chu-deu-hac-hoa/1186953/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.