- tiểu vương phi...
Lục Tử Tuấn vừa định nhào ra ngoài thì cả người đã bị một lực mạnh hút đi, vì vậy hắn chỉ có thể bất đắc dĩ ôm Minh Vũ trong lòng tránh cho thằng bé bị tổn thương mà thôi.
Tới lúc hai chân vừa chạm đất, hắn lập tức mở mắt ra nhìn xung quanh.
- tiểu vương phi.
- chào.
Đáp lại hắn là một khuôn mặt trắng như đắp cả tấn phấn lên mặt vậy.
Lục Tử Tuấn giật thót tim vội vã lùi ra sau, hắn nhìn người trước mắt đầy cảnh giác.
- ngươi là ai? Đây là đâu?
- ta là Bạch Vô Thường, đây là Âm giới, chào mừng đại nhân tới đây lánh nạn.
Bạch Vô Thường trưng ra một nụ cười tiêu chuẩn.
Lục Tử Tuấn: "..."
Nếu mặt hắn bớt trắng hơn thì nhìn cũng khá đẹp trai đấy.
Phì, trọng điểm ở đây sao?
- ngươi vừa bảo gì cơ? Âm giới?!?
Hắn nghe nhầm à?
- ngài không nghhe nhầm, là đại nhân nhà ta phó thác ngài và thiếu gia Minh Vũ cho bọn ta nha.
- đại nhân? Tiểu vương phi sao?
- tiểu vương phi?
Bạch Vô Thường khó hiểu nhìn Lục Tử Tuấn, Lục Tử Tuấn vội sửa miệng.
- là Hạ Phong Linh sao?
Lúc này Bạch Vô Thường mới gật đầu xác nhận.
Trước đó bọn họ không thể đặt tên cho Hạ Phong Linh là bởi vì cô đã có sẵn một cái tên rồi, hơn nữa cái tên đó là do chính thượng thần Hạ Kiệt tự tay đặt bút, thế nên ngay chính bản thân cái tên đó đã có linh tính, vì thế nó không chấp nhận chủ nhân của mình có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/726025/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.