- ngươi đang bị thương còn muốn đi đâu vậy?
Lục Tử Hàn vừa vào phòng liền thấy Ngọc Trúc chuẩn bị đi ra ngoài thì ngăn lại.
- sư phụ con muốn xuống Âm giới một chuyến.
Ngọc Trúc bình tĩnh nói từng từ, nhưng mà Lục Tử Hàn nhìn ra...
Đệ tử nhà hắn nổi sát ý rồi.
- ngươi xuống đó làm gì? Nơi này hiện tại là an toàn nhất với ngươi.
Lục Tử Hàn không cho đi, Ngọc Trúc lại cố chấp muốn đi, còn nhìn hắn rành mạch nói từng từ.
- ta muốn tìm Ngọc Vy.
Kết giới bị phá, đoán chừng người ở Tàng Kiếm sơn trang cũng chẳng còn ai sống sót nữa rồi, vì thế Ngọc Trúc dự định cứ xuống thẳng Âm giới để tìm họ luôn.
Cô không thể cứu được bọn họ nhưng cô có thể giúp bọn họ trả thù, dù là có phải quét sạch cả ma giới lẫn tu chân giới thì cô cũng sẽ làm.
Còn nữa...
Nơi an toàn nhất không phải là Tử Hòa cung này.
Đối với Ngọc Trúc mà nói, trên đời này không có nơi nào là an toàn tuyệt đối cả.
Thứ an toàn nhất với cô chính là thực lực của bản thân đủ mạnh để có thể không cần dựa vào bất kỳ ai mà vẫn có thể đứng vững đến phút cuối cùng mà thôi.
Bức tường bên ngoài dù có vững chắc đến mấy rồi cũng sẽ sụp đổ.
Chỉ có dựa vào chính bản thân mình mới là sự lựa chọn khôn ngoan và an toàn nhất.
Gương mặt Lục Tử Hàn hơi trầm xuống, lạnh lẽo nói.
- biết là có người dụ mình đi nhưng ngươi vẫn xuống?
- đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/726018/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.