Trong khi đó tại thư phòng của Hoàng Nam.
Thập Thất không xông vào phòng ngay mà ngồi trên cành cây nhìn thấy người cuối cùng đã rời khỏi thư phòng hắn mới đi tới cáo trạng.
- vương gia, ta muốn ăn thịt gà.
- khi khác nhé.
Hoàng Nam lại giở trò tránh né, Thập Thất thấy hắn không đồng ý thì nắm tay áo hắn đáng thương nói.
- vương gia, hôm nay là sinh nhật ta, ta muốn ăn thịt gà, ngài mua cho ta đi mà.
Hoàng Nam bị cô ăn vạ thì xoa xoa đầu cô ra vẻ khó xử nói.
- nhưng mà ta không...
- ta biết ngài có tiền rồi nhé? Ta không biết đâu, ta muốn ăn thịt gà.
Hoàng Nam cũng không hiểu nổi vì sao cô phải cố chấp với thịt gà như thế, nhưng mà cuối cùng hắn vẫn thỏa hiệp với cô.
- được rồi, ta sẽ mua cho nàng.
- ngài phải đích thân đi mua cho ta.
Thập Thất ra điều kiện, mà Hoàng Nam hôm nay cũng dễ tính lạ thường gật đầu đi mua cho cô thật.
- vậy nàng ở đây đợi ta, đừng có mà đi lung tung đấy.
- ta biết rồi, vương gia, ngài nhớ đi sớm về sớm nhé.
Thập Thất nghe nói sẽ được ăn liền vui vẻ hắn mà đi tới ngồi ở bàn làm việc của Hoàng Nam chờ hắn trở về.
Kẽo kẹt...
Rầm....
Sau khi Hoàng Nam đi một lúc, cửa phòng đột nhiên khẽ lay động, sau đó đột nhiên đóng lại, mà cửa sổ cũng đột nhiên đóng lại theo.
Thập Thất đang ngồi nghịch mấy cây bút lông của Hoàng Nam thì nghe thấy tiếng đóng cửa liền ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/725995/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.