Dưỡng Tâm Điện
Thập Thất lại một lần nữa ngồi trên xà ngang của Dưỡng Tâm Điện mà quan sát tên hoàng đế dưới kia, trong lòng không khỏi xót thương cho thân phận của mình.
Thân phận cũng đủ bấp bênh rồi đấy, từ tiểu thư lên làm vương phi giờ lại giáng cấp làm chân sai vặt cho tên vương gia kia.
Xót thương cho thân phận của mình xong lại nhìn xuống cái bánh bao gặm dở trên tay càng thêm tuyệt vọng.
Tên vương gia này đúng là keo kiệt, chỉ khi nào cô đến chỗ hắn mới có đồ ăn ngon, còn không thì nhịn, lấy lý do gì mà ngân khố vương phủ hạn hẹp nếu mua thịt gà thì cả tuần sau đó sẽ chỉ còn cơm trắng để ăn thôi, bla bla...nói chung đủ lý do để không mua thịt gà cho cô.
Thập Thất mắng Hoàng Nam xong lại hối hận.
Hic, biết thế hôm nay đã không dỗi hắn, nhưng mà cô thật sự rất thích hắn mua thịt gà cho mình mà, mong ước đó khó lắm sao?
Cả tên hoàng thượng này nữa, rõ ràng chẳng có gì trên bàn nhưng cứ nhìn như thể ở đó có đồ ăn mọc ra cho hắn vậy.
- hoàng thượng, người của Hoàng Nam lại ra ngoài rồi.
Thập Thất đang đau khổ gặm bánh bao thì một người mặc áo đen từ ngoài cửa đi vào, cô lập tức tỉnh táo trở lại lắng nghe động tĩnh.
- có biết là đi đâu không?
Thập Thất nghe vậy liền hơi ngó xuống xem thử, mà bên cạnh cô cũng có người ngó xuống xem cùng.
Chính là cái tên tự xưng là thần kia, cũng không biết hắn vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/725993/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.