Chương trước
Chương sau
Dưỡng Tâm Điện
Thập Thất lại một lần nữa ngồi trên xà ngang của Dưỡng Tâm Điện mà quan sát tên hoàng đế dưới kia, trong lòng không khỏi xót thương cho thân phận của mình.
Thân phận cũng đủ bấp bênh rồi đấy, từ tiểu thư lên làm vương phi giờ lại giáng cấp làm chân sai vặt cho tên vương gia kia.
Xót thương cho thân phận của mình xong lại nhìn xuống cái bánh bao gặm dở trên tay càng thêm tuyệt vọng.
Tên vương gia này đúng là keo kiệt, chỉ khi nào cô đến chỗ hắn mới có đồ ăn ngon, còn không thì nhịn, lấy lý do gì mà ngân khố vương phủ hạn hẹp nếu mua thịt gà thì cả tuần sau đó sẽ chỉ còn cơm trắng để ăn thôi, bla bla...nói chung đủ lý do để không mua thịt gà cho cô.
Thập Thất mắng Hoàng Nam xong lại hối hận.
Hic, biết thế hôm nay đã không dỗi hắn, nhưng mà cô thật sự rất thích hắn mua thịt gà cho mình mà, mong ước đó khó lắm sao?
Cả tên hoàng thượng này nữa, rõ ràng chẳng có gì trên bàn nhưng cứ nhìn như thể ở đó có đồ ăn mọc ra cho hắn vậy.
- hoàng thượng, người của Hoàng Nam lại ra ngoài rồi.
Thập Thất đang đau khổ gặm bánh bao thì một người mặc áo đen từ ngoài cửa đi vào, cô lập tức tỉnh táo trở lại lắng nghe động tĩnh.
- có biết là đi đâu không?
Thập Thất nghe vậy liền hơi ngó xuống xem thử, mà bên cạnh cô cũng có người ngó xuống xem cùng.
Chính là cái tên tự xưng là thần kia, cũng không biết hắn vào đây từ lúc nào nữa.
Thập Thất bị tên này dọa một trận, suýt thì ra tay đánh hắn rồi.
Người ta nói xuất quỷ nhập thần quả không sai mà.
- vương phi, chúng ta lại gặp nhau rồi.
Lý Thanh vừa nói xong một bóng đen ở phía sau tên hoàng thượng kia liền đột nhiên lướt qua người hoàng thượng và tên áo đen kia mà lao thẳng đến chỗ Thập Thất và Lý Thanh đang ẩn giấu.
Ban nãy hắn ẩn thân nên cô không biết, nhưng khi hắn di chuyển khí tức của hắn liền lộ ra nên cô mới phát hiện mà nhanh chóng né đi cũng thuận tiện kéo luôn Lý Thanh sang một bên.
Lý Thanh đang định bảo vệ vương phi rồi một chưởng đập chết tên âm binh kia thì khựng lại, bởi vì hắn vừa phát hiện ra vương phi nhà hắn cũng không phải là người.
Lý Thanh lập tức thu chiêu mà nhảy lên một góc ngồi xem trước, nếu thấy tình hình không ổn thì xuống cứu sau.
- bệ hạ, trong phòng còn có người khác sao?
Tên áo đen nhìn xung quanh với vẻ cảnh giác lẫn nghi hoặc.
Thập Thất với tên kia di chuyển rất nhanh, hắn còn chưa kịp nhìn rõ là thứ gì thì hai người họ đã lướt qua bên cạnh rồi.
Thế nên trong Dưỡng Tâm Điện thi thoảng lại vang lên tiếng đồ vật bị đánh vỡ nhưng lại không nhìn thấy người hay cái gì gây ra cả, giống như bị ma ám vậy.
Hoàng thượng nhìn cũng không thèm nhìn chỉ bảo tên áo đen kia ra ngoài tiếp tục theo dõi Hoàng Nam.
Tên áo đen kia như được ân xá, lập tức đi ra ngoài.
Rầm...
Thập Thất bị trúng một chưởng, lưng va mạnh vào cột nhà đằng sau, đau thì không có vì có Lý Thanh ra đỡ rồi.
Cô nhìn lực lượng cường đại của tên kia thì hơi nghi hoặc.
Hình như ở trong hoàng cung thực lực của tên này tăng cao hơn bên ngoài rất nhiều thì phải.
Chả trách dám chủ động tấn công cô.
Nhưng mà...
Mi có biết bản tiểu thư sống đã bao lâu rồi không?
Hạng tép riu như mi cũng xứng làm đối thủ của ta sao?
Thập Thất vì không muốn hạ thấp đẳng cấp của mình xuống nên lập tức rút lui.
Bóng đen kia đuổi theo đến cửa hoàng cung thì dừng lại không đuổi theo nữa mà quay về Dưỡng Tâm Điện...tìm Lý Thanh.
Nhưng mà Lý Thanh sớm đã chạy rồi còn ở lại đợi hắn sao?
Ngoài hoàng cung, Thập Thất nhìn xuống bàn tay lúc mờ lúc tỏ của mình thì lặng người.
Xem ra là đụng phải ác ma rồi.
Nếu vậy cô sẽ dùng cách của ác ma để tiêu diệt nó.
- này ngươi là ai vậy?
Lý Thanh không biết đã ở cạnh cô từ khi nào, và đương nhiên hắn cũng nhìn thấy cả sự bất ổn định trên người cô nữa.
Rõ là một hồn ma nhưng lại không có âm khí quấn quanh, linh khí thì dày đặc, làm hắn nhất thời không phân biệt nổi cô thuộc loại nào.
Thập Thất bây giờ cũng coi như đã quen với sự xuất hiện bất thình lình của hắn nên bình tĩnh nói.
- không quan trọng, quan trọng là ta sẽ không hại vương gia...giống như ngươi vậy.
Lý Thanh là thuộc hạ của Lục Tử Hàn ở Thần giới, thấy chủ nhân bị kẻ xấu chơi xỏ nên mới lén lút hạ phàm giúp ngài ấy nên ngài ấy đương nhiên không biết thân phận thật sự của hắn rồi.
- vương phi, hợp tác vui vẻ.
Bởi vì ai cũng có điểm yếu cả, vì thế hai người quyết định thiết lập một liên minh cùng giúp vị vương gia kia thuận lợi lên ngôi.
- hợp tác vui vẻ cái đầu ngươi, nãy ta cứu ngươi mà ngươi lại ngồi xem không thèm ra giúp, ta có đồng đội như ngươi sao?
- thì...thì khi đó ta muốn để cho cô có không gian phát huy năng lực mà...hơn nữa lúc cô chạy cũng có gọi ta đi theo đâu.
Lý Thanh hơi chột dạ, Thập Thất lườm hắn.
- vậy ta còn phải xin lỗi ngươi à?
- cái này thì không cần.
Lý Thanh gãi gãi đầu cười như một tên ngu vậy.
Thập Thất: "..."
Không nhận ra cô đang chửi hắn à?
....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.