Viên Viên tuy vẻ mặt tràn đầy ghét bỏ nhưng vẫn nhảy ra khỏi lòng Hạ Phong Linh rồi bắt đầu chạy vòng quanh tháp, sau đó những chỗ nó chạy qua, cánh cửa thời không lại lần nữa đóng lại.
- súc sinh, đi chết đi.
- mi mới là súc sinh, cả nhà mi đều là súc sinh.
Người ta là thần thú nghìn năm có một đấy có biết không hả?
Viên Viên vừa nói xong thì cũng chạy tới chỗ Kỳ Uyên đang lẩn trốn, và thế là chuyện gì tới cũng tới.
Rầm.
Rầm.
Rầm.
Sau cú va chạm với Viên Viên đang phóng với tốc độ cao, Kỳ Uyên bị đánh bật vào bức tường đối diện, hắn vừa ổn định lại thân thể thì Lục Tử Hàn từ cánh cửa bên cạnh xông ra, thấy Kỳ Uyên đã hiện thân liền không thương tiếc đạp cho hai cước, thế là Kỳ Uyên liền bị đạp thẳng xuống đất.
Hạ Phong Linh canh ở dưới từ lâu nên thấy hắn rơi xuống liền quăng một cái kết giới nhốt hắn lại, cô vừa quăng kết giới xong, quanh người Kỳ Uyên đột nhiên tuôn ra những làn khói kỳ lạ, làn da của hắn cũng nhăn nheo lại nhanh chóng.
Ban nãy vẫn là một thiếu niên trẻ đẹp mà bây giờ đã là một cụ già rồi.
Lục Tử Hàn thấy vậy liền đi tới kéo Hạ Phong Linh sang một bên.
Hạ Phong Linh tò mò nhìn hắn.
- anh làm gì với hắn vậy?
- không làm gì cả, hắn hấp thu quá nhiều năng lượng hỗn tạp nên bị chúng nó ăn mòn, nhìn thì có vẻ mạnh nhưng lại chỉ giống như bóng bay vậy kim châm phát là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/725983/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.