- Phong Linh, em cũng muốn đi cùng sao?
Lục Tử Hàn có hơi không muốn, khó khăn lắm mới tìm thấy cô, hắn không thể để cô đi vào nơi nguy hiểm được.
- đương nhiên, em phải đi cùng để bảo vệ anh chứ.
Hạ Phong Linh nói cực kỳ tự nhiên, Lục Tử Hàn hơi cảm động nhưng mà...hắn vẫn không yên tâm.
- Tử Hàn anh yên tâm đi, em sẽ không lặp lại một sự việc hai lần đâu.
- anh biết rồi.
Lục Tử Hàn cúi xuống hôn cô một cái rồi xoa xoa đầu cô.
Hắn quả thật cũng không yên tâm để cô lại một mình ở nơi này cho lắm.
Nếu có thể nhét vào túi áo mang theo bên mình thì an toàn nhất.
- thế nên anh có cho em đi cùng hay không?
Hạ Phong Linh giở trò nũng nịu.
- vậy em trước hết hãy dùng thứ này đã.
Lục Tử Hàn chỉ vào cái hộp kia, Hạ Phong Linh nhìn theo một cái rồi nói với hắn.
- vậy anh gọi tất cả những người trên tinh cầu này đến đây cho em trước đi.
Lục Tử Hàn hơi khó hiểu nhưng vẫn làm theo lời cô nói.
Cư dân trên tinh cầu không nhiều, thế nên rất nhanh liền tập trung đông đủ.
Đến lúc này Hạ Phong Linh mới mở hộp ra, ngay lập tức một luồng khói trắng từ từ bay ra, một phần bị Hạ Phong Linh hấp thu, phần còn lại được cô dùng linh lực đẩy lên cao rồi khuếch tán ra xung quanh bao trùm toàn bộ cư dân trên tinh cầu.
- cảm ơn chủ nhân và phu nhân.
- cảm ơn chủ nhân và phu nhân.
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/725981/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.