Hạ Phong Lâm làm sao ngờ tới thằng em rể mình mới mất tích có một ngày mà lúc quay lại đã trở thành chủ tịch tập đoàn W&W rồi, hơn nữa sau khi củng cố lại vị trí trong tập đoàn xong liền quay về nhà đòi cướp...cưới em gái cậu chứ.
Tốc độ thế này...em gái cậu mới 19 tuổi thôi, cậu không muốn xa cô nhanh thế đâu, cậu còn muốn nuôi cô lâu thêm vài (chục) năm nữa mà.
- Phong Linh, đừng ngủ nữa, em sắp bị người ta hốt mất rồi kìa?
Hạ Phong Lâm xông thẳng vào phòng em gái mà lắc cô dậy, Hạ Phong Linh bị phá giấc ngủ ngon liền cau mày lầm bầm.
- anh à, chẳng có chuyện gì xảy ra cả, là do anh nằm mơ chưa tỉnh thôi.
Nói xong liền nằm xuống trùm chăn ngủ tiếp.
Hạ Phong Lâm: "..."
Nằm mơ đã tốt rồi.
Hạ Phong Lâm lấy lý do em gái còn nhỏ tuổi, kiên quyết không gả mà Hạ Phong Linh sau khi tỉnh ngủ cũng hùa với anh mình, nói mình phải học hết đại học có sự nghiệp ổn định rồi mới nghĩ tới chuyện kết hôn.
Đùa à, chưa cưới hắn đã khủng khiếp như vậy, cưới xong liệu cô còn mạng mà xuống giường không? Hạ Phong Linh vì bảo toàn tính mạng kiên quyết không gả, hơn nữa cô còn có nam nữ chính chưa xử lý xong nữa kìa.
"ký chủ à, cô quên nhiệm vụ rồi sao?"
Phải kết hôn với mục tiêu nhiệm vụ của mình đó.
Hạ Phong Linh nhứ nhớ ra gì đó, cô trầm mặc một lúc rồi nói.
"Cùng lắm khi nào cảm thấy bản thân sắp chết thì đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/725931/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.