- Kế Kiệt, em buồn ngủ.
- vậy em ngủ đi, anh làm việc của anh.
Kế Kiệt vẫn rất vui vẻ vừa nói vừa động tay động chân với cô, Hạ Phong Linh sợ hắn rồi, từ giờ cô thề cô hứa cô đảm bảo dù hắn có cho cô bao nhiêu cái đùi gà cô cũng không bán mình nữa, huhu...
Kết quả không nói cũng biết, sáng hôm sau Hạ Phong Linh lại tiếp tục không dậy được.
Đây đã là ngày thứ tư liên tiếp trong tuần rồi, Hạ Phong Lâm hồ nghi dò hỏi mấy lần, lần nào Kế Kiệt cũng bảo cô thức đêm làm bài luận mà Hạ Phong Linh cũng bảo y như vậy nên Hạ Phong Lâm không nghĩ nhiều chỉ bảo cô nên nghỉ ngơi nhiều một chút, không cần phải liều mạng vậy đâu.
Hạ Phong Linh mặt mày cau có, cô cũng muốn nghỉ, nhưng có người không cho!!!
Cô biết ngay mấy cái loại vận động này không hợp với cô mà.
Hạ Phong Linh cảm thấy cứ đà này rồi sẽ có ngày mình chết ở trên giường mất.
Không được.
Tuyệt đối không được.
- Phong Linh dậy ăn sáng đi em.
Hạ Phong Linh vừa nghĩ vậy liền thấy Kế Kiệt đi vào cô lập tức nhảy khỏi giường nhìn anh đầy phòng thủ.
- Kế Kiệt từ giờ đến tháng sau anh không được vào phòng em nữa.
- anh xin lỗi, lần sau sẽ tiết chế hơn một chút, vì thế em đừng có đuổi anh đi được không?
Kế Kiệt cam đoan, Hạ Phong Linh thầm phỉ nhổ trong lòng, nằm mơ đi rồi cô tin.
- không được, nếu anh không đồng ý thì chúng ta chia tay.
Kế Kiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/725928/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.