Hạ Phong Lâm đuổi người kia đi xong lập tức đi thẳng tới bệnh viện.
- Phong Linh...
Hạ Phong Linh đang ăn canh gà bồi bổ suýt thì run tay làm đổ bát canh vì giật mình.
- anh hai, sao anh lại tới đây?
- anh sợ em gặp chuyện.
Nhịp tim Hạ Phong Lâm vẫn còn chưa ổn định, hắn quá sơ ý đáng lẽ ra nên cho thêm người bảo vệ cô mới đúng.
Hạ Phong Linh bình thản uống nốt bát canh rồi nói.
- anh yên tâm, hợp đồng đã bị hủy, họ giết em còn có tác dụng gì nữa đâu.
Ừm, nhưng vì tức quá mà trả thù không thì cô không chắc.
Chân cô vì vụ va chạm mà bị gãy nữa, chí ít cũng phải ngồi xe lăn ít nhất một tới hai tháng, quả thật không thích hợp để đánh nhau.
Hạ Phong Lâm hiển nhiên cũng nghĩ tới điều đó nên ngay ngày hôm đó liền điều đến một người cực kỳ lợi hại để bảo vệ cô.
Người này nghe nói là cháu của đại quản gia ở nhà cô, mới xuất ngũ không lâu đang cần tìm việc nên đại quản gia giới thiệu luôn.
Đại quả gia cực kỳ trung thành với nhà họ Hạ, hồi bé từng bảo vệ Hạ Phong Lâm khỏi móng vuốt của mấy người bên nhà nội nhiều lần nên người ông ấy giới thiệu có thể tin tưởng được.
Mà Hạ Phong Linh lúc vừa nhìn thấy mặt người kia liền nhận luôn.
"Ký chủ là đồ mê trai."
Viên Viên không nhịn được mà cà khịa hai ba câu, Hạ Phong Linh dửng dưng.
"Thưởng thức cái đẹp là sở thích của tất cả mọi người."
"Vậy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/725906/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.