- em trở về rồi, tốt quá.
Hạ Phong Linh cảm thấy câu nói này còn có ý nghĩa khác, nhưng mà bây giờ không phải là lúc cô xoắn xuýt vấn đề đấy, cô phải xử hắn tội dám đá phản lưới nhà mình.
Nhưng mà lúc đối mặt với gương mặt đẹp trai có vài phần đáng thương lúc này của Khởi Nguyên...
Bỏ đi, dù sao cũng không phải lần đầu tiên hắn làm mình tức giận.
Hạ Phong Linh là một người co được giãn được, cô biết lúc này không phải là lúc chọc cho hắn lên cơn nên mặc hắn muốn ôm bao lâu thì ôm, thích véo má cô kiểu gì thì véo, trong lòng thầm nghĩ kiểu gì cũng có ngày cô đòi lại hết.
[Chỉ số hắc hóa của Khởi Nguyên giảm 10%, hiện tại còn 85%.]
Hệ thống thông báo xong lại lanh lẹ chuồn mất, không chuồn đợi ký chủ tìm nó tính sổ chắc, trốn được bao lâu thì cứ trốn trước đã.
Mà Hạ Phong Linh lúc nghe tiếng thông báo thì hơi nheo mắt lại, đợi Khởi Nguyên ôm đủ rồi cô mới hỏi hắn.
- là anh dẫn xác sống tới vây thành à?
Khởi Nguyên vừa nghe cô hỏi liền lúng túng cúi đầu xuống, lát sau mới chậm chạp gật đầu.
- anh cứ tưởng em giận anh, muốn bỏ rơi anh nên anh mới nhất thời mất khống chế...
Muốn hủy diệt tất cả mọi thứ.
- tôi không giận anh.
Mà là giận hệ thống dám xúi dại cô làm cô suýt nữa thì toi mạng rồi.
- vậy tại sao em lại đột ngột bỏ đi, lúc đó anh đã rất sợ hãi.
Trước đây hắn đã quen ở một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/725883/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.