Thời điểm bây giờ là sau khi hắn đã đánh sập căn cứ ở thành phố B được gần hai tháng rồi. 
Hạ Phong Linh đọc lại tư liệu vài lần, xác nhận hắn chỉ mới phá hủy căn cứ B thì cau mày. 
Thế mấy căn cứ kia là do ai làm? Hay là xác sống đã tiến hóa, trở nên thông minh hơn rồi? 
Hạ Phong Linh nhớ lại con xác sống cấp 3 ngày trước thì cảm thấy việc này cũng không phải không có khả năng. 
- sao cô không trả lời tôi? 
- tôi... 
"Ký chủ đây là mục tiêu nhiệm vụ của cô, ta khuyên cô nghĩ kỹ rồi hãy nói, lưu ý, chỉ số hắc hóa của hắn hiện tại là 80%." 
Hạ Phong Linh: "..." làm méo gì đã lên tới 80 rồi vậy? Rồi giá trị sinh mệnh của cô còn bao nhiêu? 
"5 điểm." 
Hạ Phong Linh nhìn người bên cạnh, cười méo xệch. 
- tôi nói tôi thấy xác sống sắp bắt được anh nên cứu anh lên, anh có tin không? 
- không tin. 
Hạ Phong Linh: "..." vì sao lại không tin? Nhìn mặt cô không đủ chân thành sao? 
- được rồi, là do tôi cứu nhầm anh. 
- vậy sao cô không đạp tôi xuống dưới? 
Mọe, nếu không phải mạng sống đang trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc, Hạ Phong Linh sẽ không chút do dự đạp hắn xuống thật. 
- người ta nói rồi, cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp. 
- nhưng cô đã bỏ mặc chúng tôi và chỉ mang bạn trai của cô đi. 
Hạ Phong Linh: "..." vì cái gì mà ai cũng bảo hắn là bạn trai của cô chứ? 
Cô nhắc lại lần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/725875/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.