Sau khi Hạ Phong Linh vừa rời đi một bóng người liền xuất hiện trước màn hình máy tính, hệ thống nhìn thấy người đó liền vui mừng kêu lên. 
"Chủ nhân!" 
"Ta tìm thấy mảnh hồn còn lại của nàng ấy rồi." 
"Chủ nhân, vậy ký chủ sắp được hồi sinh rồi." 
Hệ thống cực kỳ vui vẻ nói, người đàn ông kia hơi cười. 
Đúng vậy, cuối cùng cô và hắn cũng sắp đoàn tụ với nhau rồi. 
"Ta sẽ để lại một phần thần thức và linh lực ở đây để duy trì thế giới này, trong thời gian ta không ở ngươi đừng có bắt nạt nàng ấy đấy. " 
"Chủ nhân yên tâm, tôi sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ ký chủ." 
Hệ thống cam đoan, người đàn ông kia hơi gật đầu. 
Màn hình vụt tắt, người đàn ông kia cũng biến mất không dấu tích. 
... 
"Chạy đi, xác sống sắp đuổi đến rồi." 
"Còn cô ấy thì sao?" 
"Cô ta bị cắn rồi sớm muộn cũng chết, mặc kệ cô ta đi." 
"Nhưng mà..." 
"Thanh Hương, là cô ta tự ý ra đây không phải do chúng ta." 
"Đúng đó, mau đi nhanh đi." 
"Hứa Minh mà biết sẽ xé xác chúng ta luôn đấy." 
"Grào..." 
"Bọn chúng tới rồi, mau chạy đi." 
Hạ Phong Linh nghe thấy tiếng nói chuyện thì muốn mở mắt ra nhưng lại không tài nào mở được, cả người cô đều mệt mỏi, hết sức lực, chỉ đành gọi hệ thống. 
"Hệ thống, tình hình gì vậy?" 
Nãy nghe bọn họ nói cái gì mà xác sống, cái gì mà bị cắn, cô cũng hiểu được sơ qua về thế giới mình xuyên tới rồi, chỉ là không biết thân thể này bị làm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/725865/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.