Nam nữ chính bị cướp, còn không rõ là bị ai cướp, khỏi nói ông Hạ và Hạ Phong Linh tức đến mức nào, nhưng mà đám vệ sỹ lại không sợ ông hạ bằng Hạ Phong Linh bởi vì tối hôm đó tuy cô tuy không có biểu hiện gì đặc biệt nhưng vệ sỹ Hạ gia luôn cảm thấy ánh mắt cô nhìn bọ họ tràn đầy sự bất lực, cuối cùng đúc kết lại một câu cực kỳ khó hiểu. 
- quả nhiên là nam nữ chính, này không phải bàn tay vàng mà là bàn tay kim cương rồi. 
Huy động bao nhiêu người như thế mà lại không đấu nổi năm người tới cướp, tức là chỉ có một xe phụ trách cản trở quân tiếp viện, hai xe còn lại phụ trách cứu hai người ở trên hai xe khác nhau. 
Có vô lý không? 
Quá vô lý ý chứ. 
Đám vệ sỹ Hạ gia: "..." 
Cái gì mà vàng với kim cương, tiểu thư sốc quá nên xuất hiện ảo giác à? 
- được rồi, Phong Linh, trốn rồi thì bắt lại, con đừng nghĩ nhiều quá, nào đi ăn thôi. 
Ông Hạ đi tới vỗ vỗ vai cô, Hạ Phong Linh nghe xong liền gật đầu đi thẳng tới nhà ăn. 
Thời gian còn dài, rồi cô sẽ từ từ thu thập bọn họ sau. 
- Phong Linh, ba nghe nói hôm nay con là người bắt được Vương Quân và Hà Vy? 
Đang ăn ông Hạ đột nhiên hỏi cô về vụ hồi chiều. 
- vâng ạ. 
Hạ Phong Linh trả lời rất tự nhiên, việc mình làm thì mình nhận thôi, ông Hạ nhíu mày. 
- con học võ từ khi nào vậy? 
Con gái của ông ông còn không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/725853/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.