Hạ Phong Linh đời nào chịu đợi, người này tuy đang giúp cô nhưng ai biết hắn có mục đích gì, vì thế cô bắt đầu tìm đường tẩu thoát. 
Nhưng mà nhân vật phụ thì lấy đâu ra vận may của nhân vật chính, sau vài lần suýt ăn đạn, Hạ Phong Linh quyết định lao vào cuộc chiến này. 
Bản tiểu thư không ra tay thì mấy người tưởng bản tiểu thư dễ bắt nạt đúng không? 
"Hệ thống, những người này muốn giết ta, vậy ta giết bọn chúng có bị trừ công đức không?" 
"Sẽ không, ký chủ có thể yên tâm." 
Hệ thống cho cô một cái icon mặt cười, Hạ Phong Linh cũng đáp lại một nụ cười nhưng là cười lạnh. 
Vậy thì cô yên tâm rồi. 
- cho tôi một khẩu súng. 
Hạ Phong Linh chìa tay ra nhìn người kia, hắn nhìn cô đầy ngạc nhiên. 
- tiểu thư, thứ đồ này quá nguy hiểm cô không nên cầm vào đâu. 
Tiểu thư? 
Lẽ nào nguyên chủ là con nhà giàu nên bị bắt cóc tống tiền? 
Không đúng nhìn tình hình này rõ ràng là các bang phái thanh trừng lẫn nhau mà. 
- cứ đưa cho tôi đi. 
Hạ Phong Linh nào quản được nhiều chuyện như vậy, hiện giờ giữ mạng mới là quan trọng nhất. 
Người kia vẫn do dự, sau thấy cô định lao ra ngoài mới ném cho cô một khẩu súng. 
Lúc Hạ Phong Linh tiếp lấy khẩu súng cánh tay rõ ràng hơi run lên. 
Mẹ kiếp, thân thể này sao yếu vậy hả? Cũng may vẫn đủ sức để bóp cò, không thì cô cũng lực bất tòng tâm thật. 
Hạ Phong Linh kiểm tra băng đạn xong liền nhếch môi lên. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoi-cung-van-yeu/725848/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.