"Nagee, bà...ta rất rất khó chịu." Giơ tay ôm ngực, Seta mệt mỏi, đau khổ nói. Mấy ngày nay, kể từ khi lễ cưới của hắn ta bị thích khách nhúng tay vào, Maya lại mất tích...
À, quên, còn mất tích cùng chị gái hắn nữa...
Nội bộ triều chính còn chưa kịp giải quyết xong, bao quân lính và các vị sứ giả bị thương nặng. Thậm chí, có vài ba tên vương tử trong bữa cung yến đó bị giết chết nữa. Ai Cập bấy giờ khác nào một mớ bòng bong hỗn loạn đâu...
Seta tuyệt nhiên không thèm để ý đến chuyện khác, trong lòng hắn, chỉ còn tồn tại duy nhất bóng hình người vợ thân yêu...
Hắn sắp điên mất...
Vắng nàng, cơ hồ khiến hắn ta muốn giết người ngay tại chỗ...
Đỏ con mắt nhìn chằm chằm bà vú Nagee quỳ trước mặt mình, Seta mệt mỏi vuốt vuốt trán, khó khăn, mệt nhọc nói: "Thôi, bà lui đi. Mang hết đám người này ra ngoài. Ta không muốn nhìn thêm bất cứ một ai nữa."
"Hoàng thượng, vậy thần xin cáo lui." Nagee nào đâu phải kẻ ngốc. Bà biết rõ một điều, có mở miệng nhẹ nhàng khuyên nhủ hoàng đế cũng chẳng được gì. Dẫu sao, Nagge cũng là người đã chăm sóc ngài ấy từ nhỏ tới lớn, tính tình của Seta bà còn không rõ sao...
Nguyên lai, hoàng thượng cũng chỉ là một nam nhân bình thường...
Khi lạc mất người yêu của mình, hắn sẽ có phản ứng y hệt như bao người đàn ông bình thường khác mà thôi...
Cửa phòng đóng lại, mành trướng rủ xuống, chặn đi hoàn toàn ánh sáng bên ngoài chiếu vào. Tiếng sóng vỗ rì rào vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoc-giao-dich-cua-thuong-nhan-thoi-khong/1459715/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.