Feyrld không có phản hồi gì trước sự cáu kỉnh của bé con...
Đúng vậy, chàng ta cho rằng thái độ bấy giờ của Tịnh Hề là trẻ con đó.
Trẻ con không nhất thiết phải dỗ ngọt...
Dỗ ngọt nhiều, nó sẽ đòi đè đầu cưỡi cổ bạn đó. ( Anh có khi nào ngọt với chị nhà tôi. Toàn dùng mấy biện pháp đâu không hà ???????)
Dựa thẳng người dậy, Feyrld lấy một tay chống má. Chàng ta không có tươi cười, không có dịu dàng như thường lệ mà chỉ nhìn chòng chọc Tịnh Hề. Ánh mắt càn rỡ không ngừng lướt qua từng đường cong gợi cảm loã lồ dưới lớp chăn mềm. Sâu trong đôi con ngươi màu hổ phách là sự âm u vô hạn, như thể con dã thú muốn há mồm, nuốt chửng con mồi của mình vào bụng...
Điều này khiến cho Tịnh Hề sợ tới mức suýt thì khóc luôn...
Gì gì vậy?
Trông cái mặt không nụ cười của chàng ta kìa...
"A!" Không để cho Tịnh Hề có cơ hội sợ hãi quá nhiều. Feyrld lấy tốc độ sét đánh đè người tới, ép nàng dưới thân. Chàng một chút ngại ngùng cũng không có, thản nhiên để vật nam tính của mình hiện hữu trước mặt Tịnh Hề. Dí sát cái mặt chó lại gần, trầm giọng hỏi: "Ta đã bao giờ đối đãi tệ bạc với nàng chưa?"
Tịnh Hề:"..." Hở? Chàng đè bảo bảo ra chỉ để hỏi câu này thôi ư?
Vậy gật đầu là được chứ nhể?
Tịnh Hề cố chớp chớp mắt, ngăn cản cho đôi mắt mình không phải nhìn thấy thứ đồ chơi kia của Feyrld. Nuốt nuốt nước bọt hai lần, nàng mới lấy lòng, nịnh nọt đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoc-giao-dich-cua-thuong-nhan-thoi-khong/1459712/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.