" Ngươi..." Bị ăn đau vào má, gã sứ thần trợn tròn mắt, lấy tay ôm mặt, cặp mắt hung dữ nhìn Varu: "Chết tiệt, ai cho..."
"Tát gã tiếp." Tịnh Hề tươi cười vui vẻ, mắt hạnh xinh đẹp cong cong tựa vành trăng non. Nhẹ nhàng nhấc chân đi đến gần vị trí riêng của mình, nàng đặt mông ngồi xuống. Trong điện, không khí hoàn toàn bị ngưng trệ, mọi người cùng nhau nín thở theo dõi. Từng tiếng bôm bốp vang lên, phi thường chói tai.
Maya trông một màn đang diễn ra trước mắt, nội tâm âm thầm ngưỡng mộ. Nàng ta vốn cảm thấy gã sứ thần này ngứa mắt từ lâu rồi...Cứ mở mồm là thọc ngoáy người ta. Giờ bị vả mặt liên tiếp thế, hơ hơ...
Chắc cay cú lắm nhỉ?
Hội đám sứ thần nước Libra thấy người mình bị đánh sưng vù cả mặt. Mới vội vã chạy ra, Varu tức khắc lui về, lẹ chân đứng cạnh Tịnh Hề. Gã đàn ông tầm tuổi trung niên đó ăn mặc chanh sả hơn, râu ria được cắt tỉa gọn gàng. Đỡ lấy gã sứ thần bị vả tới mức chảy máu mồm, ông ta nhìn Tịnh Hề. Đưa gã sứ giả cho đám người hầu đi chữa bệnh. Đến lúc này, ông ta mới mở miệng...
Ừm, lạnh nhạt, ưu nhã...
Và cũng thật điềm tĩnh...
"Đây là phong thái nên có của một nữ hoàng sao?"
"Ha..." Thu hồi bàn tay đang đưa thuốc cho Varu, Tịnh Hề ôm cây quạt lông, phất phất che nửa mặt. Nàng nâng cặp mắt đen láy lên, đối diện thẳng với ông ta, suy xét một lúc. Tịnh Hề mới cười tươi tắn: "Hôm nay là ngày mừng của em trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoc-giao-dich-cua-thuong-nhan-thoi-khong/1459708/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.