[ Ting! Tiến độ hảo cảm của nhân vật dành cho kí chủ là 50%.]
Tịnh Hề:"..." Hey hey hey! Cho bổn bảo bảo load cái đã.
Ta chạy trốn, chàng bắt lại. Sau đó, chàng có thiện cảm với ta???
Ô hay nhể!
Nhanh trí chạy trốn thêm mấy lần nữa để hoàn thành nhiệm vụ nào!
Đây đương nhiên chỉ là ý nghĩ viển vông nhảy trong đầu Tịnh Hề mà thôi. Còn thực tế thì, đến cả việc bây giờ tự đứng dậy được đối với nàng còn khó khăn, huống chi là chạy trốn.
Tịnh Hề bực dọc cọ cọ hai chân lại với nhau. Nếu tay nàng không bị trói thì tốt rồi, chỉ cần một lá phù thôi, là nàng có thể tháo nó ra.
Đêm qua, thất bại do ông trời không chịu ủng hộ bảo bảo.
A a a! Chỉ cần một chút, một chút nữa thôi là có thể quay về rồi.
Feyrld! Nhà ngươi là đồ khốn nạn!
"Nàng không nhất thiết phải chửi ta trong lòng thế đâu..." Cửa sơn mài gỗ mở ra, người đàn ông tuấn mỹ vô trù nhẹ chân bước vào phòng. Chàng đã tháo hoàn toàn mũ trùm đầu ra, làn da nâu phong trần, gợi cảm. Lần trước là một vài sợi tóc đen. Nhưng khi nhìn kĩ lại, hoá ra mái tóc Feyrld là màu nâu đỏ. Thân trên cởi trần, tay bưng bát cháo đặt bên đầu giường. Feyrld ngồi bên nệm bông, nhún nhún vài cái. Ánh mắt tươi cười, đảo từ đầu đến thân của Tịnh Hề, ăn nói vô cùng gợi đòn: "Nàng có thể chửi trước mặt ta này."
"Ngươi cởi trói cho ta đã."
"Không thể." Feyrld kéo Tịnh Hề đặt lên đùi mình, điều chỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoc-giao-dich-cua-thuong-nhan-thoi-khong/1459690/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.