Tịnh Hề nhìn bàn đồ ăn phong phú trước mặt, tùy tiện gắp một món, nhét vào miệng.
Mắt cô lập tức sáng lên..
Awwwwwww...
Ngon quá đi!
Mlem mlem, ăn thêm mấy miếng nữa.
"Ngon không?" Người đàn ông dịu dàng hỏi, ánh mắt của anh lộ ra tia mong chờ.
Tiền quản gia len lén liếc thiếu phu nhân, chỉ mong cô ấy lựa lời mà nói.
Đây là bao nhiêu công sức thiếu gia làm đó.
Thiếu phu nhân mà chê chỉ sợ thiếu gia hất đổ cái bàn mất.
Tịnh Hề không có phụ lòng mong chờ của lão quản gia. Cô cười ngọt ngào, khen ngợi: "Ngon lắm!"
Tươi cười trên mặt Trầm Ngạn càng thêm ôn nhu: "Ngon thì ăn nhiều thêm chút."
"Em sẽ không ngại đâu." Tịnh Hề lại gắp thêm món khác, tiếp tục ăn.
Trong phòng chỉ có tiếng bát đũa va chạm, bữa sáng rất rất yên lặng. Tiền quản gia nhìn một màn trước mắt, chỉ thấy không khí thật hài hòa...
Ăn xong rồi, Tịnh Hề để bát đũa xuống. Cô cười đầy ý vị, nhìn Trầm Ngạn: "Bữa sáng này do anh nấu?"
Rõ ràng là câu hỏi, nhưng ý của cô như khẳng định vậy.
Trầm Ngạn không có đỏ mặt hay trốn tránh, anh hỏi ngược lại: "Sao em biết chứ?"
"Hầu gái ở nhà bếp làm không ngon như vậy?"
[ Ting! Tiến độ hảo cảm của nhân vật dành cho kí chủ là 40%.]
Tịnh Hề:"..." Ta không thể nào hiểu được tâm lý của anh ta.
Chúng ta mới gặp nhau vài lần, thế mà độ hảo cảm tăng luôn 30%.
Ừm, có lẽ bản thân bảo bảo đây dễ gây thiện cảm đi.
" Sao hôm nay anh làm bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoc-giao-dich-cua-thuong-nhan-thoi-khong/1459607/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.