Tịnh Hề ngồi vào ghế sau xe ô tô riêng của Trầm Ngạn. Anh ta ngồi ngay cạnh cô, nói với tài xế bên trên: "Trở về biệt thự Tân Trúc."
Xe dần dần lăn bánh. Một tay chống cằm, Tịnh Hề thẫn thờ nhìn qua cửa kính...
Con ma nữ kia...
Nó chấm cô rồi à???
Bóng đêm bao trùm, không gian trong xe tĩnh lặng. Cô mở điện thoại ra...
Hơn mười giờ tối rồi.
Ma xui quỷ khiến thế nào mà Tịnh Hề lại ấn vào mục tìm kiếm, gõ dòng chữ: " Ma sẽ xuất hiện vào mấy giờ đêm."...
Màn hình điện thoại bỗng hiện lên hình ảnh con ma nữ. Tịnh Hề hoảng đến mức suýt thì ném nó đi...
Nhìn lại xem...
Ồ, hoá ra đó chỉ là hình ảnh minh họa.
Sợ quá đi mất...
Trầm Ngạn cạnh bên nhìn cô vợ "hờ" trên danh nghĩa của anh. Từ lúc lên xe tới giờ, cô ấy chưa hề để ý đến anh một giây nào.
Cảm thấy hơi hơi khó chịu.
"Em thực sự đưa cho anh mảnh đất kia à?"
Tịnh Hề nghiêng đầu nhìn Trầm Ngạn, đụng phải ánh mắt âm trầm của người đàn ông...
Tịnh Hề:"..." Bị sao thế?
Không thấy ta đang sợ hãi à? Hỏi hỏi cái gì???
Cô tắt điện thoại đi, hỏi ngược lại anh: "Anh không phải là chồng em sao? Đưa cho anh mảnh đất đó thì có vấn đề gì à?"
" Em lấy đâu ra nhiều tiền thế?" Số tiền cô ấy có còn vượt xa cả một công ty. Anh đã nhờ trợ lí điều tra qua, Tịnh Hề mỗi ngày chỉ có ăn no chờ chết trong biệt thự. Cô ấy đâu có đi làm thêm gì đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoc-giao-dich-cua-thuong-nhan-thoi-khong/1459603/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.