Trong tiệc hôn lễ, Tịnh Hề có gặp qua Tịch lão tiên sinh và Tịch phu nhân. So với lần đầu gặp mặt, bọn họ có vẻ già đi nhiều.
Không trách được, thời gian là thứ tàn phá con người.
Buổi hôn lễ kết thúc hạnh phúc, vẹn toàn, không có trở ngại gì cả. Chú rể cùng cô dâu đi vào động phòng...
Có cái mông í!!!
Bọn họ chả động phòng mấy năm trước rồi à.
Tịch Mộ lái xe đưa Tịnh Hề trở về, cô gái ngủ gục trên ghế lái phụ. Tịch Mộ sợ cô bị lạnh liền hạ nhiệt độ điều hoà xuống, hắn cởi áo vest ra, chùm lên người cô. Thiếu nữ dường như cảm thấy ấm áp, lấy cả áo đắp hết lên người, chân cô co lên.
Tịnh Hề bên ngoài nhắm mắt nhưng bên trong lại giao lưu với chuột nhỏ.
[ Kí chủ ơi...]
Cái giề?
[...] Gì mà cục súc thế?
Ta đang ngủ, ngươi nói gì thì nói đi.
[ Thời gian của ngài ở thế giới này không còn nhiều đâu.]
Ý ngươi là ta sắp chết ư?
[ Đúng vậy nha kí chủ. Trong kịch bản "Cố Tịnh Hề" chỉ có thể sống đến năm mười bảy tuổi rồi đi lĩnh cơm hộp luôn. Để cho thế giới cân bằng thì ngài cũng phải chết theo.]
Ừ, bao giờ chuẩn bị chết?
[...] Kí chủ thật bình thản quá đi.
[ Ngài thu thập nốt điểm công đức đi đã rồi chúng ta đi sang thế giới sau.]
Tịnh Hề bắt đầu suy nghĩ, làm thế nào để lấy nốt độ hảo cảm từ Tịch Mộ bây giờ???
[ Kí chủ à, ta có cách này...]
Cách gì?
[ Kí chủ, ngài hãy tỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cuoc-giao-dich-cua-thuong-nhan-thoi-khong/1459591/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.