Khi Chu Nhan có ý thức lần nữa thì đã phát hiện bản thân ở trong căn phòng màu da trời mà ban đầu khi làm nhiệm vụ cậu đã từng ở. Cậu xoay người nhìn quanh, bất giác phát hiện không thấy Trúc Vũ đâu.
Cậu thầm nghĩ, lạ thật, chẳng lẽ anh ấy lại chưa được về ư? Nhưng mà chắc là anh sẽ không có chuyện gì, vậy nên cậu ngồi trong phòng đợi.
Không biết đợi đến bao giờ, rốt cuộc anh cũng đã xuất hiện. Đôi mắt anh gắt gao nhìn về phía cậu tỏa ra sức nóng mãnh liệt có thể thiêu đốt bất cứ thứ gì trở thành vật cản tầm nhìn của nó. Cậu hơi rùng mình trước ánh mắt này, nhưng nhìn kỹ lại thì phát hiện anh vẫn bình thường, chắc là do cậu nhìn nhầm rồi.
- Cuối cùng anh cũng về rồi. Thế nào? Nhiệm vụ của chúng ta thành công chưa?
Cậu nở một nụ cười, tiến đến gần anh hỏi.
Anh nhắm mắt lại một lúc nói:
- Thất bại rồi.
- Sao...?
Cậu ngạc nhiên. Không phải họ đã kết hôn, cũng đã sống cùng nhau đến hết đời rồi sao? Sao có thể thất bại được?
Anh thấy anh mắt ngạc nhiên của cậu thì giải thích:
- Tại vì chúng ta không thật sự yêu nhau nên nhiệm vụ thất bại.
Câu nói của anh khiến cậu im lặng. Thật sự yêu nhau? Sao có thể chứ? Không biết anh như thế nào nhưng cậu không thích đàn ông, hơn nữa chưa kể tình cảm không phải là thứ nói có là có.
Anh nhìn cái đầu đen nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cung-anh-det-mot-cau-chuyen-tinh-trai/2735696/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.