7210.Duy Đường lái xe từ từ rời khỏi bãi đậu xe dưới tầng hầm của trường học, khóe miệng nở một nụ cười.
Giang Mỹ Cảnh, chào cậu!
Lại gặp mặt rồi!
Khi lái xe qua ngã rẽ, anh liếc mắt nhìn xe của Giang Mỹ Cảnh.
Nhíu mày: Tốt lắm, dừng xe bừa bãi để nghe trộm, không sợ bị tông sao? Duy Đường quyết định dừng xe, lấy trong túi ra một tờ vé phạt, đẩy cửa xe, sải bước tới bên cạnh xe của Giang Mỹ Cảnh.
"Bốp!"
Dán một tờ vé phạt lên cửa xe.
Thấy dán rất ngay ngắn liền gật đầu, hài lòng lái xe bỏ đi.
Một nhóm nữ sinh liền vây lại, ánh mắt sao sáng lấp lánh.
"Woa! Dáng vẻ dán vé phạt của Duy Đường mới ngầu làm sao!"
"Mình cũng muốn bị dán vé phạt!"
"Cậu đâu có xe, vé phạt dán vào đâu chứ!"
Vẻ mặt nữ sinh đó như muốn nói "Sao cậu ngốc thế".
"Duy Đường dán, tùy ý dán đâu cũng được..."
"Tùy... ý..." Một nữ sinh khác liền nghe được ý nghĩa đằng sau, vẻ mặt bái phục: Được thôi! Chế thắng rồi, đỡ nổi ngàn cân chứ không đỡ được chế!
Giang Mỹ Cảnh đi ra từ thang máy tầng một, bước với bên cạnh xe, vừa nhìn thấy vé phạt liền nổi đóa!
Ai! Dán! Vé! Phạt! Tôi!
Bảo vệ trường học chăm chỉ như vậy từ khi nào?
Cô hậm hực giơ tay bóc vé phạt, bóc cũng không ra, chỉ đành để mặc vé phạt chạy xe.
Vừa ra khỏi cổng trường liền bị chặn lại, nói nộp phạt xong mới được ra ngoài.
Lệnh Hồ Lan đành dừng xe lại tới phòng hành chính ghi hóa đơn nộp phạt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cua-do-nam-than-ve-nha/3768900/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.