Làn gió mát đầu xuân êm đềm thổi qua khiến nhánh cây nhè nhẹ phiêu đản,cuốn theo hương thơm mang đến cho đất dư vị lạnh cuối của mùa đông và ấm áp của mùa xuân.Trên bầu trời đêm đen sao sáng rực rở tạo nên cảnh tượng nên thơ lãng mạn say mê lòng người,bốn bề bao phủ bởi đồi núi chập chùng và rừng rậm đầy rẫy những cổ thụ cao lớn chọc trời,toạ lạc ở giữa khu rừng là một căn nhà tre nhỏ hàng rào bao quanh là những khóm hoa màu sắc.Nhà không lớn nhưng phía sau chính là dòng suối nhỏ róc rách chảy qua,nước rất trong kì lạ thay cá lại rất nhiều như chả hề bận tâm sẽ bị người bắt nấu ăn thịt.Trong đêm trăng sáng nổi bật lên một thiếu niên mặc y phục đỏ ngồi trên nóc nhà,tư thế thoải mái dửng dưng đong đưa hai chân,mái tóc suôn dài đen mượt tùy tiện thả nhưng đai lưng qúa mức lỏng lẻo nương theo tư thế trượt xuống tận eo,lộ ra cơ thể dụ hoặc câu nhân đến cùng cực.
Sau vai cậu có một hình xăm rắn nhỏ tựa kí hiệu,dù thế nhưng thiếu niên chẳng hề để ý hai mắt thất thần ngẩng đầu nhìn lên bầu trời,nằm trên đùi cậu là con miêu hình thể thon dài toàn thân trắng tuyết cuộn tròn.Đang lim dim ngủ chợt trên lưng truyền tới lực đạo,tiểu miêu giật mình nhìn lên mới biết hoá ra chủ nhân đang vuốt ve lưng mình.Đôi con ngươi màu xanh biển tỏ vẻ bất mãn há miệng kêu lên một tiếng [Ký chủ cậu có biết phá rối giấc ngủ người khác là tội ác tày trời hay không hả?]
Thiếu niên đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc/362367/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.