Mễ Lạc Tranh hôm nay thức dậy sớm hơn thường ngày rất nhiều,bỗng nhiên ngứa mũi hắt xì một cái,đặt nhẹ tay lên trán kêu "tiểu mai,bên ngoài sảy ra chuyện gì à?"
Tiểu mai ôm chậu đồng rửa mặt từ ngoài cửa thò đầu vào,vẻ mặt ngại ngùng hối lỗi nói "Xin lỗi công tử,nô tì nhớ tối hôm qua rõ ràng đã đóng cửa sổ rồi,chẳng hiểu sao sáng nay nó lại mở toang hoang thế này!"
Mễ Lạc Tranh bừng tĩnh đại ngộ,hèn chi! báo hại cậu sáng nay dậy đau hết cả đầu,xem chừng chắc là bị cảm mạo rồi.
Lúc này tiểu xuân cũng bưng bữa sáng bước vào,gồm cháo trắng thịt nạc và hai cái màn thầu nhân mè đen,đặt lên bàn song nhìn tới cậu ở phía trước mặt cười nói "Thưa công tử,dạo này cuối thu thời tiết bắt đầu trở lạnh,ăn cháo nóng sẽ giữ ấm cho thân thể rất nhiều!"
Cậu nhìn nha đầu này ngày càng vừa lòng,xưa nay tính vổn cẩn thận,lại thích an tĩnh cho nên không có qúa nhiều người hầu hạ,bên cạnh cũng chỉ có hai nha hoàn thiếp thân là tiểu mai và tiểu xuân,thêm một nô tài phụ trách việc nặng thô sử mà thôi.
Ái muội cảm thấy ánh mắt hai nàng nhìn mình không đúng lắm,nhìn xuống thân cũng không khỏi nhăn mày líu lưỡi,vạt áo rộng mở tuột xuống tận khũy tay.Để lộ ra hầu như toàn bộ thân trên,nay đôi chân dài trắng như tuyết cũng đang lộ ra ngoài.Cảnh xuân vô hạn như vậy qủa thực xấu hổ.
Cậu lập tức vờ như không có gì,chỉnh lại vạt áo đưa tay lên che miệng giả vờ ho khan vài tiếng song rồi nói "Tốt thôi,từ giờ buổi sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc/362158/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.