Mộ Dung Huyền khó khăn chống đỡ,đợi đến khi thiếu niên dừng hẳn động tác thì nhanh như chớp ném một cái khăn lụa qua,ra vẻ đạo mạo chính đáng hắng giọng nói "Mau lau sạch tay đi,ta chưa từng thấy ca nhi nào có thói quen kì lạ như ngươi cả,qủa thật không biết liêm sĩ"
Mễ Lạc Tranh nghe song lại không lập tức phản bác,nâng ly hé cái miệng tinh sảo uống một hớp trà nhỏ.Cặp mắt trắng trợn đưa tới, nhìn thẳng vào phần thân trên đang phơi bày toàn bộ kia ,lưỡi nhỏ đưa ra liếm nhẹ một vòng trên môi cảm thán nói "Thế chẳng phải Vương gia người đang muốn quyến rũ ta sao? ăn mặc hở hang qúa mức tùy tiện rồi chăng?,cho dù là muốn khoe thân nhưng cũng phải biết ta là ca nhi còn trinh chứ?"
Mộ Dung Huyền vốn định dạy cho thiếu niên bài học,để cậu tránh xa mình ra ai ngờ lại lần nữa bị cậu làm cho cứng họng,trực giác mách bảo y rằng người thiếu niên này đã sớm biết tỏng vở kịch của mình,hiểu rõ tính cách cùng sở thích của y cho nên mới dám to gan làm tới như vậy.Thế nhưng chẳng lẽ cậu không sợ y trở mặt giết chết mình hay sao? rốt cuộc hôm nay mới là lần đầu gặp mặt ,hơn nữa lúc mình đi thiếu niên cũng chỉ vừa mới ra đời,hoàn toàn không có cơ hội tiếp xúc vậy tại sao lại hiểu rõ như vậy? thiếu niên tại sao lại chắc chắn y sẽ không giết mình chứ? rốt cuộc là tại sao hả?
Hàng vạn câu hỏi nhanh chóng lướt qua trong đầu,mà đứng trước mặt loại người đã thành tinh như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc/362144/chuong-86.html