Giữa trưa mặt trời hừng hực như muốn hâm nóng mọi thứ,không khí oi bức ngột ngạt .Mái tóc đen nhanh của Mễ Lạc Tranh cũng bị mồ hôi làm thấm ướt,y nhìn mà sót trong lòng ,lấy quyển tập vẽ trong ngăn cặp ra phe phẫy cho mát.Nhưng vừa được hai cái thì bên trong rớt ra một tờ giấy,Phó Thừa Phong phản ứng nhanh chóng đưa tay đón lấy ,nhìn kĩ hình vẽ trên tờ giấy cũng không khỏi nhướng mày ngạc nhiên.
Người trong tranh rõ ràng chính là y mà, rốt cuộc cậu vẽ nó từ bao giờ? xa nhau hơn mười mấy năm hai người khi đó đều còn rất nhỏ.Đến cả mặt sợ cũng sẽ phai dần theo thời gian ý chứ.Cậu thế nhưng có thể tưởng tượng ra bộ dáng của y hiện tại mà mô phỏng y hệt,xem ra trong tâm trí em trai người anh hờ là y đây chiếm vị trí không hề nhỏ.
Chẳng hiểu sao hôm nay trường mất điện, mà thời tiết giữa trưa lại oi bức chói chang ,báo hại đám học sinh khóc than vang trời vì khó chịu.
Trường cấp 3 Hoa Minh có tổng cộng ba lớp chuyên xếp hạng đánh giá như thế này,lớp của Mễ Lạc Tranh, chính là một trong ba lớp chuyên giữa ba mươi lớp tự nhiên ấy.Trong lớp đều là mầm non tương lai của đất nước ban giám hiệu vô cùng kì vọng vào bọn họ, ngày ngày ngóng trông họ làm vẻ vang ngôi trường này.
Trước giờ trường chưa bao giờ nhận học sinh có gia thế khủng như Phó Thừa Phong cả,vẻ ngoài cực phẩm tiền thì siêu nhiều ,hơn nữa y còn là người thừa kế chính thức của Vạn Ưng sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc/362123/chuong-65.html