Cuộc đời Kiếm Trì Uyên y ghét nhất là đám người nhị giới này,tự cho mình là chính ngĩa là nhân nhân đạo kia.
Bọn họ giết con dân ma tộc là bọn họ trừ gian diệt ác!!
Còn Kiếm Trì Uyên này chỉ cần đụng một sợi tóc của con người liền thành đại ma đầu,ác nhân giết người không ghớm tay.Rõ ràng y không chọc phá họ,y cũng chưa giết người, đơn giản chỉ muốn sống bình an mà thôi!!
Nhưng họ thì sao chứ? năm lần bảy lượt hạ lệnh truy sát ,đồng lòng dồn y vào chỗ chết.
Tia lương tri cuối cùng còn sót lại cũng vì lời thề năm xưa của Ngao Cơ mà tan biến.
Nhớ năm mười tuổi ấy khi Ngao Bính Thiên hạ lệnh phế ,y đã khóc lóc lóc qùy xuống van xin như thế nào? bọn họ nhẫn tâm như thế nào?
Phế linh căn y vất vã tu luyện mà thành,dùng long lân cắt đứt gân tứ chi.Dùng móng rồng đâm mù hai mắt y,lúc đó Kiếm Trì Uyên tưởng đã song rồi nhưng không ngờ rằng mẫu thân của y lại chen vào nói " Cơ gia chẳng phải huynh có xích làm bằng thần thiết sao? ngăn chặn linh hồn thoát ly hay trùng sinh bằng bí thuật đó,hay là chúng ta dùng lên nó đi,lỡ nó chết song về tìm chúng ta báo thù thì sao?"
Ngao Cơ gật đầu đồng ý
Vậy là nhờ phúc mẫu thân đại nhân mà hai sợi xích lạnh giá kia ,đâm xuyên xương bả vai y.
Bọn họ vứt y vào tử địa chôn thây mặc kệ sống chết.
Bóng tối bao trùm lấy y,tiếng rít gào của hàng ngàn hàng vạn sinh linh không ngừng tra tấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc/362090/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.