Thuận lợi kí được hợp đồng,Mễ Lạc Tranh liền vui vẻ trở về nhà.
Phòng trọ này là do một nhà hảo tâm tặng cho cậu ở để tiện bề đi học,mặc dù khá cũ nhưng không đến nổi khó coi.Đồ đạc vật dụng đều là hàng đã dùng qua nhưng vẫn còn rất tốt.
Vừa về tới nhà liền thay một bộ thể thao đơn giản,nằm oằn lên chiếc ghế sofa cũ vừa ăn bánh vừa suy nghĩ chuyện đời.
"Còn 10 ngày nữa là lên đại học rồi,phải nghĩ cách quảng bá từ đây mới được"
Lúc cấp 3 nguyên chủ luôn để tóc mái dài che gần nữa khuôn mặt,thêm tính cách khá nhát ghan và ngại giao tiếp nên không có bạn bè.Nhưng cũng không bị bắt nạt,thời học sinh cứ như vậy mà tẻ nhạt trôi qua.Lên đại học thì nhan sắc chỉnh trang hơn nhưng tính cách vẫn như cũ đầu khổ khô khan.
Vừa đi học vừa làm,đầu tắt mặt tối.Ăn mặc kiêng khem khổ sở mới đủ trang trải cho cuộc sống sinh viên.
"Có nhan sắc mà không biết vận dụng,cái tên Thẩm Hào Nguyệt này đúng là ngu ngốc chết đi được"
Mồm vừa ăn vừa suy ngẫm,ăn song thì lại lăn ra ngủ,tới sáng hôm sau cậu liền thực hiện bước thứ hai của kế hoạch.
Lấy chiếc áo sơmi đen mới nhất của nguyên chủ,phối với quần tây cùng màu.Đón xe bus ra trung tâm thành phố Bắc Kinh,trung tâm thương mại Oriental Plaza vừa hay lại lớn nhất thích hợp để trang bức.
Ở chính giữa lầu 2 có một cây đàn Piano bằng gỗ Mun đen tuyền,cộng thêm cái mic kết hợp với hai chiếc loa nhỏ bên cạnh.Có hẳn một anh bảo vệ ngồi trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc/362060/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.