Tô Cẩn Ngôn không cắt ngang lời Hạ Lâm m, mà sau khi nghiêm túc nghe Hạ Lâm m nói, khóe miệng chậm rãi hiện lên ý cười, "Chẳng lẽ lúc trước còn chưa rõ ràng sao?"
Hạ Lâm m không nói nên lời, xác thật, trừ Tô Cẩn Ngôn ra, ba người đều mồ hôi lạnh nhễ nhại, sắc mặt tái nhợt, vừa thấy chính là bộ dáng như bị quỷ đuổi.
Mặc dù vẻ mặt cô vẫn bình tĩnh, nhưng mái tóc và quần áo ướt đẫm mồ hôi lạnh đã bán đứng nỗi sợ bên trong cô.
"Quỷ có thể cảm nhận được nỗi sợ hãi của cô. Đối với quỷ mà nói, nhiệm vụ này quá đơn giản. Đừng nói là quỷ, tôi nhìn thoáng qua cũng biết các cô là người chơi. Ván chơi của người mới không thể nào khó đến vậy được." Tô Cẩn Ngôn lắc đầu nói.
"Cẩn Ngôn, anh không cần để ý đến cô ta, người này là loại không hiểu giả bộ hiểu, Cẩn Ngôn, anh có cách gì sao? Bây giờ chúng ta nên làm gì đây?” Bạch Tuyết Nhi thân thiết gọi một tiếng, giọng điệu đà, thậm chí bộ ngực đầy đặn còn hướng trên người Tô Cẩn Ngôn cọ.
Tô Cẩn Ngôn hoàn toàn coi Bạch Tuyết Nhi như không khí, hắn nhìn Hạ Lâm m và nói: "Nhưng mà chờ đoạn sau trò chơi càng ngày càng khó khăn, tố chất tâm lý của người chơi càng ngày càng cao, không khó đảm bảo rằng sẽ có sắp đặt giả thiết như vậy khiến quỷ phát hiện ra cô là người chơi. Khi đó, cô phải học cách khống chế nỗi sợ của bản thân, đừng để quỷ nhìn ra."
“Giống như anh vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc-nam-chu-benh-kieu-dang-hac-hoa/1010905/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.