Nữ sinh ngượng ngùng giao phong thư trong tay cho Vưu Tư, rồi chạy đi mất.
Vưu Tư cúi đầu nhìn phong thư trong tay, cũng không mở ra xem, đầu ngón tay chỉ bóp nhẹ, phong thư đã hoá thành tro tàn.
Thiếu niên xoay người đi, vừa lúc cũng nhìn thấy Mộ Ngôn đứng ở chỗ ngoặt trên thang lầu.
*
Bên ngoài lâu đài.
Trên một chạc cây bí ẩn nào đó, đang ẩn núp bốn người.
Một thanh niên đeo mắt kính gọng vàng trong đó đang nói chuyện điện thoại.
"Nơi này phát hiện có huyết tộc tụ tập, hơn nữa, hình như......" Giọng thanh niên hạ thấp xuống, "Có một bá tước."
"Đúng rồi, tôi biết." Tiếng nói trầm thấp từ phía bên kia truyền qua.
"Làm sao anh biết?" Thanh niên kinh ngạc.
Giọng nói bên đó bình thản, "Tôi đang ở trong này."
"Vậy tình hình ra sao rồi?"
Thanh niên hỏi ra lời này, liền khiến đội viên chú ý, mấy người kê sát lại gần.
Tập trung tinh thần lắng nghe.
Tín hiệu phía bên Mộ Ngôn có vẻ không ổn cho lắm, loáng thoáng nghe người nọ lơ đãng a một tiếng.
Mộ Ngôn hơi quay qua nhìn tình hình, cực độ hỗn loạn.
Nhưng ——
"Cũng còn ổn."
"Sao mà ổn cho được?"
"Bá tước có ba bốn người, thân vương có một......"
Mộ Ngôn còn chưa nói xong, thanh niên đã mặt không cảm xúc ngắt lời Mộ Ngôn.
"Được rồi, anh đừng nói nữa, chúng tôi đã trên đường chạy trốn, tự giải quyết cho tốt đi nha, lão đại!"
Nói xong, thanh niên liền mặt không cảm xúc cúp điện thoại.
Tiếng di động tít tít làm cho Mộ Ngôn câm nín nhìn điện thoại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc-ky-chu-dung-hac-hoa/1595639/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.