"Tách tách." Nước mắt nóng bỏng từ trên gương mặt chảy xuống.
Tiếp theo đó, một giọt hai giọt ba giọt......
Sau đó liền dừng không được.
Mộ Ngôn: "......"
Đột nhiên không kịp phòng bị kháng tinh.
Mộ Ngôn đột nhiên không biết nói cái gì cho tốt, cô lại không khi dễ hắn ta.
"Ngươi khóc cái gì."
Vẻ mặt Mộ Ngôn rốt cuộc có chút biến hóa, khuôn mặt vạn năm vân đạm phong khinh rốt cuộc đã hơi rạn nứt.
Bertha ngước mắt lên liếc Mộ Ngôn một cái, không nói lời nào, tiếp tục chảy nước mắt.
Nhìn đã để người kinh tâm, giống như Mộ Ngôn đã làm gì Bertha vậy.
Hàng lông mi rất dài chớp chớp, lây dính nước mắt trong suốt.
Bộ dạng nhìn như nàng dâu con bị bắt nạt vậy.
Trời biết, Mộ Ngôn cái gì cũng chưa làm nhe.
Cố tình Mộ Ngôn lại còn không biết, Bertha khóc thật hay là khóc giả nữa.
Mộ Ngôn: "Đừng khóc."
Bertha không để ý Mộ Ngôn.
"......"
Mộ Ngôn cau mày, thình lình rớt nước mắt, làm Mộ Ngôn quá đột nhiên không kịp phòng bị.
Chúa tể hệ thống: 【......】 a a a, đã sớm biết con hàng này chính là cầm thú.
Mộ Ngôn hít sâu một hơi, cuộc đời này sợ nhất có người khóc.
Quá phiền.
Vì thế, Mộ Ngôn dứt khoát xoay lưng định rời đi.
Vừa thấy Mộ Ngôn muốn đi, Bertha lập tức oa lên một tiếng, khóc lớn.
Thanh âm này làm cho đang chuẩn bị rời đi, Mộ Ngôn dưới chân lảo đảo một cái.
Bertha thấy vậy, lập tức túm lấy y phục của Mộ Ngôn.
"Đều nói phù thủy khó mà nhìn ra tuổi."
"Cô xem rồi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc-ky-chu-dung-hac-hoa/1595511/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.