Gương thần phản ứng thái quá. Mộ Ngôn nghiêng đầu một chút, "Thế này sao." Cô vẫy vẫy đũa phép của mình, đem gương thần biến thành một mặt gương thu nhỏ, cầm trong tay. Nhẹ nhàng vỗ vỗ, "Lần sau lại nói." Gương thần: "......" Thần con mẹ nó lần sau lại nói, nó muốn hiện tại liền giết hắn a a! "Lạch cạch." Mộ Ngôn đem đèn tầng hầm mở lên, Bertha đầu tiên là sửng sốt một cái, nhìn Mộ Ngôn. Cô gái nhỏ trước mặt, trong tay cầm một chiếc gương cổ, lười biếng ngước mắt nhìn Bertha. "Cho ta." Cô dùng là câu trần thuật. Bertha: "......" Anh nha đứng đó lâu như vậy, đứng ra cái trò gì rồi? Bertha hồ nghi nhìn Mộ Ngôn. Mộ Ngôn nhàn nhạt cười, nhìn lại Bertha. "......" - Gương thần của hoàng hậu biến mất. Nhận tri này, khiến hoàng hậu cơ hồ sụp đổ! Gương thần của bà đâu? Gương thần đâu? Vị hoàng hậu này nhờ gương thần, mới có dung mạo đẹp đẽ, mới có sức mạnh có thể cùng công chúa Bạch Tuyết chống chọi. Nhưng mà, hiện tại...... Gương thần của bà đã biến mất!!! Hoàng hậu tự nhiên không biết gương thần của mình ở trên người Mộ Ngôn. Bertha, vị công chúa cổ quái cả quốc vương cũng phải sợ này, không ai dám trêu chọc cô ta. Nhưng hôm nay, hoàng hậu dẫm lên gót giày cao quý, giương cằm, cao ngạo nhìn Bertha. Thanh âm bà ta vô cùng ác độc, "Bertha, có phải mày mang đi gương thần của tao rồi không!" Bertha hơi ngẩng đầu, mái tóc dài hơi gợn sóng theo động tác của hắn trút xuống, hắn nhoẻn miệng cười. "Gương thần? Gương thần gì?" Hắn nhàn nhạt cười, thoạt nhìn thập phần tốt đẹp. Nhưng nhìn vào đôi mắt đó, hoàng hậu chịu không nổi quay đầu đi. Bà ta nhích dần về sau mấy bước, mắng thầm một tiếng đồ điên. Sau đó lại bắt đầu đi tìm gương thần của mình. Ở cách chổ Bertha không xa, Mộ Ngôn đang cầm gương thần nghiên cứu. "Chúng ta có phải hay không nên rời đi?" Mộ Ngôn nói. 【 không được, cô còn chưa chịu trách nhiệm xong. 】 chúa tể hệ thống lạnh nhạt. Mộ Ngôn nhìn nhìn Bertha cách đó không xa, không biết đang làm gì, "Hắn thoạt nhìn không cần tôi chịu trách nhiệm." 【 nhiệm vụ chi nhánh chưa hoàn thành, không thể rời khỏi vị diện này. 】 Bởi vì Mộ Ngôn xuất hiện, bắt được gương thần, tất cả dường như đều đã được giải quyết. Thế nhưng, cũng chưa đâu. Bertha vẫn như cũ sẽ chết. Bertha bị sợ hãi là do hắn có pháp thuật cổ quái giống với phù thủy. Mà pháp thuật đó, vừa lúc lại cùng quả táo xung khắc. Mà quả táo đó, cần thiết phải là quả táo độc do phù thủy làm ra. Đó là lời gương thần nói cho Mộ Ngôn hay. Nó vui vẻ tưởng rằng Mộ Ngôn sẽ dùng quả táo độc để độc chết công chúa Bạch Tuyết. Thế cho nên vừa hỏi đã khai hết. Gương thần nói với Bertha, chổ sâu trong khu rừng sẽ có một vị phù thủy, bà ta sẽ dùng quả táo độc độc chết hắn. Trùng hợp Bertha tính cách lại hơi bệnh hoạn, thế nào cũng phải tự mình thể nghiệm một phen xem phù thủy tính như thế nào độc chết hắn. Hay là nói, Bertha muốn tự tay giết chết phù thủy đó. Cho nên mới ngoan ngoãn bị hoàng hậu tính kế. Sau đó, hết thảy Bertha gặp phải, đều đã được gương thần tính toán sẵn. Cuối cùng Bertha sẽ chết, hơn nữa không có vương tử đến cứu hắn. Bởi vì gương thần nói với vương tử Bertha là đàn ông. Biết chân tướng xong, Mộ Ngôn: Hoàn toàn không tật xấu. Tuy cốt truyện đã bị Mộ Ngôn sửa lại. Nhưng kết cục chung vẫn phải cứu vớt một chút. Tỷ như, Bertha vẫn sẽ bị quả táo độc độc chết. Mộ Ngôn hất cằm, "Phù thủy đó cách Bertha bao xa." Cô có thể trong thời gian ngắn đi đến nơi này, là nhờ đi cổng sau chổ gương thần.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]