Editor: Tieen
Ở trong mắt bà, Tô Mộc là một nha đầu mềm mại, dễ dàng bị bắt nạt.
Đại nương dâng trào tình thương của mẹ, thà rằng một mình bị mắng.
"Đại nương, để ta đi."
Biết hảo ý của đại nương rửa rau, nhưng điều Tô Mộc chờ đợi chính là cơ hội có thể đi vào phủ Thập Thất hoàng tử.
Đại nương rửa rau thấy cô kiên trì, chỉ có thể gật gật đầu, dặn dò cô phải đi như thế nào, cần chú ý cái gì.
Bên kia lão Từ đã cắt trái cây xong, bày ra một đồ hình đẹp.
Tô Mộc bưng mâm đựng trái cây, dựa theo lộ tuyến đại nương rửa rau nói mà đi.
Vừa đi vừa đánh giá phủ Thập Thất hoàng tử này.
Bầu không khí đơn giản, khắp nơi đều lộ ra một cổ nhàn nhã.
Tô Mộc là một gương mặt mới, hộ vệ trên đường đi tuần tra liền ngăn cản lại dò hỏi, biết cô làm phụ việc bếp núp mới tới phòng bếp, hiện tại đem mâm đựng trái cây cho biểu tiểu thư.
Nhắc tới biểu tiểu thư, trên mặt hộ vệ đều cứng đờ, sau đó để cô nhanh đưa qua.
Xem ra người trong phủ vị Thập Thất hoàng tử này, chịu đựng sâu sắc tai họa mà vị biểu tiểu thư gây ra.
Tô Mộc bưng mâm đựng trái cây, đến nơi.
Lý Cần mặc một bộ xiêm y hồng nhạt, người tựa như hoa kiều (*),nhưng đáy mắt khắc nghiệt kia lại không hề che giấu chạm phải ánh mắt Tô Mộc.
(*) như bông hoa mềm mại, yêu kiều. (đáng yêu á)
Bị nhìn thẳng như vậy, Lý Cần tức giận: "Còn không mau đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc-dinh-che-boss-vai-ac-co-mot-khong-hai/995408/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.