Editor: Tieen
Tuy rằng bữa tiệc sinh nhật vẫn tiếp tục, nhưng mọi người trong lòng đều hiểu rõ, lần lượt chào tạm biệt nhau.
Chẳng mấy chốc, khách ở Đường gia đã về gần hết.
Tô Mộc vẫn luôn ngồi một góc, lắc lắc ly rượu vang đỏ trên tay, bắt gặp ánh mắt hung ác của Bạch Mạn Tinh đằng kia, nở nụ cười nhàn nhạt trên khóe môi, lười biếng ẩn chứa vô vàn nguy hiểm.
Bạch Mạn Tinh chỉ cảm thấy sống lưng ớn lạnh, yên lặng dời tầm mắt, sau đó lại cảm nhận được ánh mắt không có ý tốt của cha mẹ Phác, cô liền hoảng hốt.
Không, cô không làm gì sai, cô chỉ bảo vệ hạnh phúc của chính mình thôi, cô không sai!
Nghĩ đến đó, Bạch Mạn Tinh lập tức đứng thẳng lưng.
"Bạch Cập, tôi đưa cô về." Hàn Chí vẫn luôn đứng cách đó không xa chú ý cô, nhìn người lần lượt đi hết, hít sâu một hơi, đi tới cạnh cô.
"Cảm ơn, đi thôi." Cảnh hay này, cô đã đoán được kết cục, không xem cũng không sao cả.
Động tác đơn giản đặt ly rượu xuống của cô cũng khiến Hàn Chí sững sờ.
Giờ phút này, mọi cử chỉ của cô đều là một bữa tiệc thị giác.
"Đường tiểu thư, Đường lão, chào tạm biệt." Tô Mộc tiến lên chào.
Đường Tuyết đột nhiên đứng dậy: "Bạch Cập, nếu không vội cô có thể ở lại một chút được không?"
"Ừ." Tô Mộc nhẹ gật đầu.
Với ánh mắt nghi ngờ của Đường lão, Đường Tuyết ở bên tai ông giải thích ngắn gọn.
Đường lão nhìn về phía Tô Mộc thêm phòng bị: "Người trẻ tuổi, có dã tâm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc-dinh-che-boss-vai-ac-co-mot-khong-hai/995358/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.