Editor: Tieen
Mọi người ở đây đều suy đoán, ý của cô là gì?
Là muốn loại bỏ đứa trẻ này?
Hay muốn giữ lại đứa trẻ?
"Còn không đỡ phu nhân đi nghỉ ngơi." Lời Tô Mộc nói thực sự làm cha Bạch động tâm, đứa trẻ này rất có khả năng là con trai, giờ phút này, ông cũng không bận tâm nhiều lắm, chỉ nghĩ muốn giữ bằng được đứa trẻ này.
Lam Duyệt được người hầu đỡ đi rồi, hiện giờ còn lại Bạch Mạn Tinh.
Cô không có vận may như Lam Duyệt.
Bạch Mạn Tinh trừng mắt Tô Mộc, đều tại cô! Tất cả là tại cô.....
"Lão gia, Tình phu nhân đến." Người hầu thật cẩn thận mở miệng, liền thấy một vị mỹ nhân sắc mặt trắng bệch tiến vào, quần áo mỏng tanh khiến người ta thương tâm.
Vị mỹ nhân ốm yếu này, chính là mẹ của Bạch Mạn Tinh, người rất ít xuất hiện.
Bà suy yếu đứng trước mặt cha Bạch, cắn răng bất khuất mở miệng: "Tôi đến đưa con gái đi."
Bạch gia này, bà ở lại cũng mệt mỏi rồi, chỉ cần có thể giữ lại con gái của mình, rời đi thì đã sao?
Đáy mắt cha Bạch hiện lên lo lắng, nhìn bà như đang hồi tưởng, giọng nói nhẹ nhàng: "Tiểu Tình, bà có biết đứa nghịch nữ này đã làm ra chuyện gì không?"
"Tôi biết, nhưng con gái tôi cũng là miếng thịt trên người tôi, dù có phạm phải sai lầm lớn, tôi cũng sẽ bảo vệ nó, nếu lão gia muốn đem con gái tôi cho cá ăn, vậy thì cũng đem tôi cho cá ăn luôn đi." Tình phu nhân thái độ cường ngạnh nói chuyện, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc-dinh-che-boss-vai-ac-co-mot-khong-hai/995345/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.