Hai người kia thật sự phải làm cho người khác chú ý. Người sáng suốt đều nhìn ra họ không hề nghe chủ nhiệm lớp nói gì, chủ nhiệm lớp cũng biết thân phận của họ nên cũng không có biểu hiện gì, chỉ có thể tiếp tục nói những chuyện trong trường một lần.
Ngày đầu tiên đi học cũng không có gì đặc biệt. Sau khi tan học, Tô Mộc lại bị Phác Tiêu cản lại.
Cô ngước mắt nhìn, “Có việc.”
“Bạch Cập.” Phác Tiêu lẩm nhẩm cái tên này bên miệng một lần rồi mới nói ra.
Lúc này anh ta mới phản ứng lại, thiếu niên đẹp quá mức này, là người nhà họ Bạch.
Hơn nữa còn là đứa con trai duy nhất của nhà họ Bạch, là người thừa kế của nhà họ Bạch
Khó trách hôm đó bị bắt cóc nhưng vẫn bình tĩnh tự nhiên như vậy.
“Ừ.”
“Cậu không nhớ ra tôi là ai?” Phác Tiêu thấy cô vẫn rũ mắt nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính nên hơi nheo mắt lại.
“Có việc gì?” Kim chủ mấy hôm trước, cô nhớ chứ.
Chỉ là anh ta chắn đường cô làm gì?
“Bạn học Bạch, mấy hôm trước cậu quỵt tiền của tôi, có nên cho tôi một lý do không?” Nhìn biểu tình lạnh nhạt của cô như đang ghét bỏ, như nói chuyện với anh ta một câu thôi cũng là lãng phí thời gian vậy.
Phác Tiêu vẫn còn muốn trêu chọc cô thêm một lúc, nhưng nói thể nào bọn họ cũng chỉ mới gặp hai lần, không, hôm nay nữa là ba lần rồi.
Sau này còn là bạn cùng lớp, tuy anh ta và cha Bạch là kẻ địch, nhưng chuyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc-dinh-che-boss-vai-ac-co-mot-khong-hai/234465/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.