“Vai ác chết vì nói nhiều.”
Sát thủ:……
Hắn, hắn ta nói nhiều khi nào chứ!?
Toàn bộ quá trình bọn họ chỉ nói có mấy câu thôi á.
“Còn nữa……” Tô Mộc cầm trên tay con dao không biết lấy được của tên sát thủ từ lúc nào, ngồi xổm xuống trước mặt hắn.
“Thời đại nào rồi còn dùng cái thứ này, súng đâu, không phải súng có lực uy hiếp hơn à?”
Sát thủ:……
Đúng là hôm nay ra ngoài không xem lịch, tiện tay bắt con tin mà lại dính ngay phải người tàn nhẫn như thế này.
Mẹ ơi, con muốn về nhà……
Cô ngẩng đầu, ánh đèn trên trần nhà chiếu vào đôi mắt lạnh nhạt ấy, có vài phần rực rõ, sáng lấp lánh.
Phác Tiêu im lặng đứng quan sát toàn bộ quá trình, lúc này bắt gặp ánh mắt của cô, ánh sáng trong mắt anh ta không khỏi lóe lên.
“Vị tiên sinh này.” Giọng nói điềm tĩnh của cô vang lên, “Chúng ta làm một cuộc giao dịch, tôi đưa tên sát thủ này cho các anh, các anh chỉ cần cho tôi tiền thưởng, thế nào?.”
Sát thủ:……
Hắn ta có cảm giác như mình đang ăn thứ cún bài tiết ra.
“Nếu tôi không đồng ý thì sao?” Phác Tiêu hỏi lại, tên sát thủ này vốn là vật đêm nay của anh ta, chẳng qua lúc này cô đột nhiên xuất hiện mà thôi, nhưng dù gì cũng sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn.
Phác Tiêu - người cho rằng sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn ngay sau đó đã bị Tô Mộc vả mặt.
“Vậy làm phiền vị sát thủ này đi gặp diên vương.” Con dao trên tay cô kề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc-dinh-che-boss-vai-ac-co-mot-khong-hai/234459/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.