Editor: Yenncuteee_
Beta: Tieen
Sáng sớm.
"Mạnh Tịch, tỉnh lại." Thiên Qua nhẹ nhàng đánh thức cô.
Phong cảnh từ đài quan sát này vô cùng đẹp.
Bóng đêm có vẻ đẹp của bóng đêm, ban ngày có vẻ đẹp ban ngày.
Đẹp nhất là khi mặt trời mọc vào buổi sáng sớm.
Biển trời một đường, mặt trời từ từ mọc lên, bầu trời và biển dần dần được mạ một lớp ánh sáng.
Vẻ đẹp đó, anh muốn được cùng cô thưởng thức.
Tô Mộc bị giọng Thiên Qua đánh thức, chậm rãi mở mắt ra, nhìn con ngươi mang theo ý cười của anh, hơi sửng sốt, nhớ tới chuyện tối hôm qua, vừa muốn mở miệng.
"Ngoan, đứng lên nhìn mặt trời mọc."
Mặt trời mọc?
Tô Mộc chậm rãi đứng dậy, bị Thiên Qua đứng ở cửa xe bế bổng ra ngoài.
Tô Mộc: "..."
"Nhìn kìa."
Tô Mộc vốn muốn kéo tay anh ngước mắt nhìn lại, đồng tử trong nháy mắt bị ánh sáng kia chiếm cứ.
Cảnh sắc trước mắt đẹp không sao tả xiết, rực rỡ trong con ngươi lạnh nhạt của cô.
Tựa như tất cả vào giờ khắc này đều có vẻ yên tĩnh như vậy, an nhàn, cảm giác ấm áp hiếm hoi tràn ngập đáy lòng, trên mặt cô bất giác lây nhiễm ý cười.
Tô Mộc nhìn mặt trời mọc, Thiên Qua nhìn cô, phảng phất thế giới đều sinh động lên, được vẽ trong bức tranh.
Mãi cho đến khi mặt trời mọc, chói hai mắt, cả người Tô Mộc đều được Thiên Qua ôm vào trong ngực.
"Thầy giáo Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc-dinh-che-boss-vai-ac-co-mot-khong-hai/2339523/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.