Editor: Tieen
Cuối cùng chốt giao dịch với giá một vạn, Tô Mộc nhanh chóng đem cuộc đối thoại đánh thành văn bản gửi cho Thiên Qua.
Nhìn vào tin nhắn trên điện thoại, Thiên Qua sao chép số điện thoại của cô, tìm được tài khoản WeChat, đã gửi xin bạn tốt.
Tô Mộc từ chối.
"Bạn học Mạnh Tịch, thêm cái WeChat." Thiên Qua cười nói.
WeChat của anh, bao nhiêu người muốn thêm cũng thêm không được, hiếm khi chủ động một lần, còn bị từ chối.
"Người rảnh rỗi chớ quấy rầy." Lý do từ chối vô cùng có đạo lý.
"Tôi là thầy của em."
"Thì như thế nào?"
"Bạn học Mạnh Tịch, thêm WeChat, về sau học tập có vấn đề gì, đều có thể hỏi tôi."
"Không cần."
Thiên Qua: "..."
Dường như anh đang làm khó người khác, hóa ra anh đã bắt đầu không được người hoan nghênh sao?
"Thầy giáo, cảm ơn đã mời khách, tạm biệt."
"Bạn học Mạnh Tịch, tạm biệt."
Ánh mắt Thiên Qua đuổi theo bóng dáng cô rời đi, mãi đến khi cô hoàn toàn biến mất bên trong con ngươi màu xanh.
-
Các tiết học buổi chiều đều là giảng bài đông người, ở phòng học công cộng lớn, mấy lớp học cùng nhau.
Tô Mộc tìm được phòng học, Mạnh Doanh vừa thấy cô đến, vội vàng quan tâm tiến lên.
"Em gái, buổi sáng em đi đâu vậy? Làm sao cũng không liên hệ với em được, làm chị sợ muốn chết."
"Còn chưa chết."
Mạnh Doanh: "..."
Còn ấp ủ tràn ngập lời nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc-dinh-che-boss-vai-ac-co-mot-khong-hai/2339472/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.