Editor: Tieen
Ánh mắt Tư Khế đột nhiên biến đổi, hàn lệ lạnh băng, nhìn Husky lạnh giọng nói: "Ngu xuẩn, mắng một con sủng vật làm cái gì, cứ trực tiếp gϊếŧ."
Husky bị sự nguy hiểm bất ngờ ập tới, làm nó sợ đến mức trốn phía sau Tô Mộc, cố dựa vào xe, nhỏ giọng rên ư ử.
Bổn Husky mới rời đi một lát, cô liền có Husky khác, bổn Husky phải làm sao bây giờ?
"Tinh hạch ở đâu?" Tô Mộc không quan tâm một người một Husky khắc khẩu mà hỏi.
"Oẳng... Gâu gâu..." Khả năng là, hẳn là, phỏng chừng là... là vào bụng bổn Husky rồi.
Husky nói xong, cảm giác sau lưng lạnh lẽo.
"Cho mi hai lựa chọn." Giọng Tô Mộc thật lạnh nhạt, hờ hững đến mức Husky vô cùng sợ hãi.
"Thứ nhất, lấy tinh hạch trong bụng mi ra, thứ hai, ăn hết bùn đất rơi ra từ người mi."
"Ẳng gâu..." Bổn Husky không muốn chọn một cái nào cả.
"Hử?"
"Gâu gâu..." Bổn Husky chọn cái thứ hai, bổn Husky chọn cái thứ hai...
Thà ăn bùn còn hơn chết.
Husky xoay người đi về phía khối bùn từ trên người nó rơi xuống, nhìn tấm lưng kia toát lên đầy nỗi bị thương.
Mà trên xe, Chu Tử Nghiên đang cố gắng hết sức giảm cảm giác tồn tại của mình.
Hai người trước mặt thật sự là người yêu sao?
Sao cô ấy cảm thấy vị Tư Khế đại ca này giây trước còn thích chị Tô Mộc, giây sau liền muốn gϊếŧ chị Tô Mộc, rồi lại bình tĩnh dị thường đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cong-luoc-dinh-che-boss-vai-ac-co-mot-khong-hai/2339349/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.