Chương trước
Chương sau
" Ay ya, cuối cùng cũng thi xong " Mặc dù không khó mấy nhưng cũng rất mỏi tay a
' Phải rồi, ta phải chuồn trước đã, nếu không ba người kia mà ra là khỏi đi luôn '
Hệ thống-kun: [……] Kí chủ thật khổ
Thế là một người một hệ thống vèo một cái như một cơn gió ra khỏi cổng trường
' Ngươi nói xem, ta đã đi lâu vậy rồi mà người của nữ chủ sao vẫn chưa tới nhỉ, đúng là chẳng có tí đạo đức nghề nghiệp gì cả '
Hệ thống:[……] ha...haha
Kí chủ của nó thật là đặc biệt mà
Quả không đợi, một lát sau người của nữ chủ đã tới, tất cả có khoảng 9 người
" Sao chỉ có mấy người " Nhìn một màn này, Lãnh Tử Nguyệt không nhịn được mà hỏi
" Người của các ngươi chưa đến hết sao? Không sao, ta có thể đợi "
Đám người:"...." ha ha "
" Đối phó với cô em đây chỉ cần mình anh là đủ rồi, hay là...cô em thích chơi nhiều người " Một người đàn ông mặt sẹo dữ tợn bước lên bỉ ổi nói
Cô nhìn hắn hơi nhíu mày " Này anh bạn, anh xấu không phải lỗi tại anh, nhưng anh ra ngoài dọa người thì là anh không đúng rồi a~"
Người đàn ông tức khắc nổi giận
" Mẹ nó, cho mày mặt mũi mày không muốn. Đợi lát nữa xem mày ở dưới thân...."
" ***RẦM***!!! "
Tên đàn ông chưa kịp nói xong đã bay một phát đập lên tường, máu tươi từ trên người gã chảy ra xung quanh. Cô không thèm để ý tiến lại gần hung hăng dẫm lên cổ tên đàn ông gắn từng tiếng
" Mày biết tao ghét nhất là gì không? " Cô cười thật ôn nhu nhưng bọn họ lại tựa như nhìn thấy ác quỷ vậy " Tao ghét nhất là có người dùng ánh mắt đó và nói những lời đó với tao, nó làm tao thấy khó chịu "
Cô nhấc chân lên khỏi người gã " Mà người làm tao khó chịu thì... " Nụ cười của cô càng thêm ôn nhu, ánh mắt cô dần hiện lên tia hưng phấn mà khát máu
" ***Phập*** " Một cái, một thanh kiếm không biết cô lấy từ đâu ra đâm thẳng vào hạ thân hắn
Tên đàn ông đau đớn hét tê tâm liệt phế muốn ngất đi nhưng lại không tài nào ngất được
"...phải hối hận vì đã được sinh ra " Giọng nói cô gái mền nhẹ mà vang vọng trong không gian yên tĩnh
Cả đám người đứng ngây ngốc cùng hệ thống mắt chữ A mồm chữ O nhìn một màn này
Ác Quỷ!!
Đúng vậy! Cô chính là ác quỷ!!
Thân người bọn họ đang run. Đúng vậy! Bọn họ sợ, rất sợ. Khi nhìn vào mắt cô, nỗi sợ hãi từ tận sâu trong xương tủy không tự chủ được mà lan tràn ra khắp nơi trên cơ thể
" Nào, giờ đến lượt bọn mày " Giọng coi vẫn nhẹ nhàng nhưng trước không mảy may thay đổi nhưng lại càng khiến bọn họ sợ hãi, có người chân mềm nhũn mà quỳ xuống đất
" Bọn mày muốn.... chết kiểu gì? " Từ đầu đến cuối cô đều giữ vững nụ cười hoàn mỹ xinh đẹp vô hại
" Tha cho tôi...tha cho tôi....cầu xin cô..tôi không muốn chết...là có người cho tôi tiền bảo tôi làm vậy... cầu xin cô, tha cho tôi " Một người trong đó cầu xin tha mạng, có người đầu tiên dẫn đến người sau cũng vậy, cả một đám bắt đầu cầu xin
" Không thú vị, cứ tưởng là được đánh một trần rồi chứ " Cô liếc mắt nhìn bọn họ " Không có tiền đồ "
" Vâng...vâng, chúng tôi không có tiền đồ...không có tiền đồ " Cả một đám sợ hãi thuận theo
" Ha~ " Tiếng cười của cô vang lên làm mọi người ở đây sởn tóc gáy " Đã đến rồi, cũng phải hoạt động chân tay một chút chứ, phải không ~"..." Nào~, đến đây đánh ta đi. Yên tâm, tao không giết bọn mày đâu "
Bọn họ nhìn nhau rồi đồng loạt xông về phía cô...nhưng...
Một lúc sau--------
Cả một đám nằm ở dưới đất, mặt mũi trắng bệch thống khổ nhưng lạ là trên người bọn họ chẳng có vết thương nào
" Rồi, hôm nay đến đây thôi...À phải rồi, cái người sai bọn mày đến á. Cô ta bảo các người làm gì ta thì trả lại y nguyên như vậy cho cô ta " Cô dừng một lúc " Đừng nghĩ đến trốn, bọn mày nên tin rằng, dù có trốn đến đâu...tao cũng sẽ tìm thấy "
" Bye bye " Cô cứ vậy tiêu sái rời đi
Sau khi cô đi bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm, quay lại nhìn tên đàn ông mặt sẹo còn hơi thở thoi thóp ở đó, cây kiếm khi nãy không biết đã biến mất từ lúc nào, bọn họ đành đưa hắn đi bệnh viện nhưng chỗ đó của hắn đã như vậy, đời này cũng đừng mong động vào phụ nữ lần nữa
Nghĩ lại một màn vừa rồi, chỗ đó không khỏi lạnh căm căm
" Chúng ta nên làm gì bây giờ? " một tên trong đó hỏi
" Đương nhiên là đi tìm con tiện nhân kia tính số rồi, nếu không phải tại ả, chúng ta đâu chọc phải ác ma kia " Một người khác nói
" Đúng vậy, tất cả là tại cô ta "
Vậy là cả đám đưa tên kia đến bệnh viện rồi đi tìm Lưu Anh
*************************************
Haizz
Chán ghê, ngày mai mình phải đi học rồi, có ai giống mình không? ??
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.