Nghe xong lời cô nói, mọi người sững sờ tại chỗ
Tiểu tam gì? Cái gì mà cùng cha khác mẹ? Nhìn hai người bọn họ thân thiết như vậy làm gì giống với cái quan hệ đó
Huân Thừa Dụ có lẽ là người sững sờ nhất, hắn cũng là con của ' kẻ thứ ba ' cho nên nói đến cảm giác bị người khác khinh thường là rõ ràng nhất, nhưng may mắn mẹ hắn đã thượng vị thành công, chỗ dựa của hắn vô cùng vững chắc nên những khinh thường đó cũng đã giảm bớt
Nhưng Lãnh Nhược Hy thì không phải vậy, cô không có một ai chống lưng, từ nhỏ đến lớn đều tự mình chịu đựng những chuyện này mà không phát điên, cho nên có thể thấy được, cô là một người có ý chí rất mạnh mẽ
Huân Thừa Dụ nhìn về phía Lãnh Tử Nguyệt, môi hơi mím lại
Nhưng giờ cô ấy lại có được một người anh trai tốt như vậy, thế có được coi là may mắn không...?
Nguyên Hạo: " Cô đang nói đùa sao? "
Lãnh Nhược Hy không nhìn đến hắn mà mặt không biểu cảm nhìn xuống đất, đáp
" Chuyện này nói đùa vui lắm sao? "
Dương Tử Ngạn rũ mi, nhìn Lãnh Nhược Hy suy nghĩ một chút rồi nói
" Tôi là con một, cho nên có thể không hiểu được cảm giác của cô, nhưng cái tôi quan tâm là con người thật của ' Lãnh Nhược Hy ', mà không phải mẹ cô hay ai khác "
" Hơn nữa, cô cũng không cần để ý đến lời người khác nói làm gì, nếu không bỏ qua được thì cứ đánh mấy người đó một trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-con-duong-cong-luoc-nam-than/1197294/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.