Mãi đến gần sáng ngày hôm sau Tần Lãng mới hạ sốt mà tỉnh dậy, cả người cũng khỏe mạnh và phấn chấn hơn hẳn
Ở mạt thế, sau khi trải qua cơn sốt, nếu không xui xẻo biến dị thành tang thi thì nhất định sẽ may mắn mà có được dị năng, vậy nên khi Tần Lãng vừa tỉnh liền bị Nguyên Hạo quấn lấy truy hỏi
Kết quả vẫn y như kiếp trước Lãnh Nhược Hy biết, Tần Lãng có dị năng hệ thủy
Bây giờ chỉ còn một điều cần lo lắng nữa chính là tìm đường sang bờ bên kia
" Hai người lớn lên ở nơi này, còn biết đường nào có thể sang không? "
Lãnh Nhược Hy lôi ra một tấm bản đồ cho mọi người cùng xem
" Nếu muốn đến thủ đô, trước hết chúng ta phải đi đến thành phố A, chính là bên bờ bên kia, tất cả chỉ có hai cây cầu, nhưng đều đã bị phá hủy "
Tần Lãng: " Vậy đi đường vòng thì sao, đâu đến nỗi cả một con sông dài thế này mà chỉ có hai cây cầu? "
Lãnh Nhược Hy: " Có thì cũng có, nhưng nó dẫn đến thành phố khác, muốn đến thủ đô từ những nơi đó thì rất lòng vòng, đường thậm chí xa hơn gấp mấy lần "
Tất cả trở nên trầm mặc, nhưng ngoại trừ cách đó ra thì chưa ai nghĩ ra cách nào khác
Lãnh Tử Nguyệt một mình đi đến mép sông, nhìn qua nhìn lại một lúc, khóe miệng khẽ cong lên quay lại hỏi Lãnh Nhược Hy
" Em có thể đóng băng bao nhiêu mét? "
Lãnh Nhược Hy nhíu mày " Khoảng hơn 500m, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-con-duong-cong-luoc-nam-than/1197280/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.