" Đây..."
Lãnh Hằng sửng sốt nhìn tình hình trước mặt, bản thân bị ngọn lửa bao quanh, không những không thấy nóng, thậm chí ông còn cảm thấy rất thoải mái, lại quay sang nhìn những tang thi đang bị lửa thiêu cháy xung quanh
Mặc dù không biết nguyên do, nhưng đối với ông đây là một chuyện tốt, nhân cơ hội tang thi bị đẩy lùi, Lãnh Hằng nhanh chóng vọt qua, chạy đi
Trong phòng, Lãnh Tử Nguyệt đang nhàm chán không có việc gì làm thì đột nhiên cửa nhà vang lên tiếng đập cửa dồn dập
" Tiểu Nguyệt!! Mau mở cửa!! "
Lãnh An Vy bị tiếng động làm thức giấc, sau khi nghe thấy tiếng gọi thì trở nên vui mừng
" Là mẹ, mau ra mở cửa "
Lãnh Tử Nguyệt nhận mệnh nhanh chóng chạy ra, vừa mở cửa, một mùi tanh hôi đập vào mặt làm anh có hơi choáng váng, quyết định phong bế khứu giác của mình lại
" Tiểu Nguyệt, con mau đưa ông bà vào nhà, mẹ quay lại giúp ba con "
Lãnh Tử Nguyệt vừa nhìn liền thấy ' mẹ ' mình định chạy ra ngoài, theo bản năng liền chắn ở cửa
" Mẹ không được đi "
" Tiểu Nguyệt? " Tưởng Nhu mờ mịt nhìn con trai của mình " Con mau tránh ra, mẹ phải đi giúp ba con, không là không còn kịp nữa "
Lãnh Tử Nguyệt vẫn cố chấp chắn ở cửa, khuôn mặt nghiêm túc " Vậy con đi cùng mẹ "
Tưởng Nhu gấp đến sốt ruột " Không được!! "
" Vậy thì mẹ cũng không được đi "
Thấy bà lo lắng, không yên tâm mà nhìn ra ngoài, anh không khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-con-duong-cong-luoc-nam-than/1197269/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.