Tát Nặc Tư Hạ cười nhạt " Vậy mà lại cùng nhau đi ăn cơm rồi..."
Lãnh Tử Nguyệt thấy hắn tự dưng đang nói đột nhiên dừng lại không khỏi thấy kì lạ quay sang nhìn một chút, chỉ thấy hắn đang nhìn chằm chằm hộp cơm không động đũa
" Sao vậy? " Lãnh Tử Nguyệt khó hiểu, cơm rất ngon mà
Tư Đồ Nặc Vũ ở ngồi bên cạnh cô lên tiếng, ánh mắt tội nghiệp nhìn sang Tư Hạ
" Hay chúng ta đổi cái khác? "
" Thật sự khó ăn đến vậy sao? " Lãnh Tử Nguyệt cầm đũa gắp một miếng sườn trong hộp cơm Tư Hạ ăn thử " Đâu có, rất ngon mà "
Đúng lúc này Dạ Ảnh quay lại, trên tay cầm theo ba hộp giống hộp sữa dâu cùng một chiếc bánh kem chocolate, khóe môi khẽ cong lên, cười như không cười
" Cậu đừng quên họ không phải người "
Tiếng của hắn không nhỏ, trong phút chốc có rất nhiều ánh mắt đều tề tụ về phía bên này, Tát Nặc Tư Hạ khẽ liếc mắt, lạnh lùng nhìn hắn
Dạ Ảnh không thèm để ý " Tôi nói sai sao, cậu chính là không phải người "
Tát Nặc Tư Hạ:"......"
Cảm giác như hắn đang chửi mình..., mặc dù đúng là như vậy...
Lãnh Tử Nguyệt như ngộ ra điều gì đó, liên tục gật đầu " Ừ, không phải người "
Tát Nặc Tư Hạ:"......"
Tư Đồ Nặc Vũ "........"
Dạ Ảnh suýt chút nữa thì không nhịn được cười, bả vai hơi run run, nhưng sau khi nghe thấy câu nói tiếp theo của Lãnh Tử Nguyệt thì khuôn mặt bỗng đen lại
" Cậu cũng không phải người "
Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-con-duong-cong-luoc-nam-than/1197243/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.