Lăng Hàn nhíu mày, dần mất kiên nhẫn, hắn đưa tay lên, một thanh lôi kiếm xuất hiện trên bầu trời, tia sét đánh xuống mặt đất, không gian lại một lần nữa lâm vào im lặng
" Giờ thì bình tĩnh được rồi chứ?...Thiên Sơn Môn sẽ giúp các ngươi rời khỏi đây, các ngươi bình tĩnh mà đi theo họ, đừng xô đẩy " Thanh âm trầm thấp của Lăng Hàn vang vọng, đủ cho đám người ở đây có thể nghe thấy
" Cái gì? Thiên Sơn Môn ở đây sao? Tốt quá, lần này được cứu rồi "
Không biết là thanh âm của người nào vừa vang lên, nhưng những lời đó lại làm lòng người ở đây cảm thấy an tâm hơn hẳn, Lăng Hàn dùng kết giới tạo ra một đường cho bọn họ dần dần rời khỏi
Sau khi người cuối cùng rời đi, kết giới cũng thu hẹp lại, chỉ đủ cho người của Thiên Sơn Môn ở trong
" Tất cả cẩn thận " Sắc mặt Lăng Hàn cùng đám người Tử Thiên trở nên nghiêm trọng, cảnh giác nhìn bốn phía, rút ra linh kiếm của mình
Đệ tử Thiên Sơn Môn thấy vậy đồng thời triệu hồi linh kiếm ra chuẩn bị chiến đấu
[ Kí chủ, nếu người không nhanh bọn họ sẽ bị thương đó ] Hệ thống đang quan sát tình hình rồi lại nhìn kí chủ nhà mình đang ngồi xem kịch ăn khoai tây chiên không khỏi bất lực không nói thành lời
" Cứ từ từ, anh hùng luôn suất hiện sau cùng, đợi lúc bọn hắn gặp nguy hiểm ta đến cứu, như vậy sẽ càng ngầu hơn không phải sao? "
[……] Hệ thống một lần nữa quay sang nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-con-duong-cong-luoc-nam-than/1197217/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.